KIẾP NẠN NGƯỜI SÓI - Trang 92

Trương Ngang lập tức xông lên căn phòng thí nghiệm ở tầng bốn, nam

sinh đó vẫn lẩm bẩm một mình “Không thể nào, tại sao lại như vậy? Chìa
khóa mình vẫn đang cầm, tại sao chất lỏng thần bí đó lại không cánh mà
bay chứ?”

Chu Thiên chần chừ một chút, sau đó cũng đi theo, anh phải xem thành

quả nghiên cứu của Trương Ngang. Nhanh chóng bước lên tầng bốn, anh
phát hiện ra cánh cửa chỉ đang khép hờ.

Anh đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Trương Ngang nằm trên sàn màu trắng,

máu tươi loang lổ, máu chảy theo dọc cánh tay, chảy xuống ngón tay.
Khuôn mặt của ông cũng rất quái dị, hai mắt chảy máu, trên cổ còn có vết
cào cấu hằn sâu.

“Không!” Người nam sinh khi nãy thét lớn tiếng, nhìn chăm chăm vào

Chu Thiên rồi gào lên phẫn nộ “Là anh! Nhất định là anh đã giết chết thầy
Trương.”

“Cái gì?” Chu Thiên còn chưa kịp phản ứng lại, một nam sinh khác đã

chạy vội vào trong, anh nhìn thấy Trương Ngang nằm trên bàn thí nghiệm.
Mới có vài phút thôi, Trương Ngang đã chết, anh vừa khóc vừa hỏi “Tiểu
Lâm, chuyện này rốt cuộc là sao? Cậu nói đi! Cậu nói đi! Tại sao lại thế
này?”

Vương Thành gào thét trong đau đớn, chẳng khác gì kẻ điên.
Chu Thiên hoàn toàn không bận tâm đến những câu gào thét của Vương

Thành, từ từ bước vào trong phòng thí nghiệm, liếc mắt nhìn qua Trương
Ngang, đột nhiên phát hiện trên mặt đất có vật thể sáng lóa. Anh cầm chiếc
nhíp mang theo người nhặt thứ vật thể đó lên, một tay khác lại cầm một
chiếc túi trong suốt, từ từ đặt vào trong.

“Là anh! Nhất định là anh đã giết chết thầy Trương.”
Câu nói này là do Vương Thành thét lên, anh phẫn nộ chỉ về phía Chu

Thiên.

Đối diện với hiểm cảnh như vậy, Chu Thiên hoàn toàn không thể giải

nguy được cho bản thân, anh chỉ có thể dùng một cách khác để xử lý. Anh
lấy di động gọi một cú điện thoại, chẳng bao lâu liền nói “Thiên Lượng à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.