KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 13

CHƯƠNG 2

Cuộc sống của tôi dường như chẳng có điểm bắt đầu lẫn kết thúc. Tôi có

cảm giác rằng bản thân mình là một mảnh của lịch sử, một phần trích dẫn mà
đoạn văn trước đó và đoạn văn kế tiếp bị thiếu mất. Tôi có thể hình dung được
rằng mình đã sống qua nhiều thế kỷ và gặp những câu hỏi mà khi đó tôi vẫn chưa
thể trả lời; và rằng tôi được sinh ra thêm một lần nữa vì đã không hoàn thành
nhiệm vụ được giao phó.

CARL JUNG

Cao ráo, mảnh khảnh và quyến rũ với mái tóc dài vàng óng, Elizabeth có đôi

mắt xanh dương với những ánh nâu nhạt. Đôi mắt u hoài của cô còn nổi bật hơn
cả bộ đồ công sở màu xanh hải quân rộng thùng thình mà cô đang mặc khi thấp
thỏm ngồi xuống chiếc ghế da màu trắng trong văn phòng của tôi.

Sau khi đọc cuốn Ám ảnh từ kiếp trước và thấy đồng điệu ở nhiều khía cạnh

với Catherine, nữ nhân vật chính của cuốn sách, Elizabeth cảm thấy nhất định
phải đến gặp tôi để tìm kiếm hy vọng,

“Tôi không biết nhiều về lý do tại sao cô lại đến đây”, tôi nói, phá vỡ sự bế

tắc thường thấy khi bắt đầu trị liệu. Tôi đã liếc nhanh tờ thông tin mà tất cả các
bệnh nhân mới đều phải điền vào. Tên tuổi, nguồn giới thiệu, lý do đến khám và
các triệu chứng. Elizabeth đã liệt kê những vấn đề của mình gồm tâm trạng u
buồn, lo âu và rối loạn giấc ngủ. Khi cô bắt đầu kể chuyện, tôi đã thầm thêm
“quan hệ tình cảm” vào danh sách đó.

“Cuộc đời tôi là một mớ hỗn độn” Cô dần thổ lộ quá khứ của mình, như thể

mãi đến bây giờ cô mới cảm thấy an toàn để chia sẻ. Rõ ràng những áp lực dồn
nén của cô đang được giải tỏa.

Bất chấp những bi kịch trong câu chuyện đời mình cũng như cảm xúc sâu

thẳm ẩn sau những lời kể, Elizabeth nhanh chóng giảm thiểu tầm quan trọng của
nó.

“Câu chuyện của tôi không đến mức kịch tính như của Catherine”, cô nói.

“Chắc sẽ không có cuốn sách nào viết về tôi cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.