KIẾP NÀO TA CŨNG TÌM THẤY NHAU - Trang 86

CHƯƠNG 13

Chúng ta ra đời như một giấc ngủ quên
Linh hồn ta như những vì sao sáng
Những linh hồn đều có nơi nương náu
Và đến từ một miền rất xa xăm.
Không hoàn toàn lãng quên
Không hoàn toàn trần trụi
Chúng ta đến và để lại vệt mây dài vinh quang.
Gia đình chúng ta chính là Đấng Chúa Trời
Suốt thời thơ ấu, chúng ta đã bị thiên đường lừa dối!

WILLIAM WORDSWORTH

Măc dù đã thành công trong việc hồi tưởng một vài kiếp sống quá khứ,

Elizabeth vẫn đau đáu với nỗi buồn của mình. Về lý trí, cô đã bắt đầu chấp nhận
khái niệm về tính liên tục của linh hồn và sự tái xuất của ý thức trong các thân
xác tiếp theo. Cô đã trải qua cuộc hội ngộ với những người bạn linh hồn trong
cuộc hành trình này. Nhưng ký ức đã không mang mẹ cô trở lại, về mặt vật chất
thì không. Cô không thể ôm bà và nói chuyện với bà. Cô nhớ mẹ mình vô cùng.

Trong buổi trị liệu lần này, tôi đã quyết định thử một điều gì đó khác biệt,

điều mà tôi đã làm với những bệnh nhân khác và đem lại những mức độ thành
công khác nhau. Như thường lệ, tôi sẽ giúp Elizabeth rơi vào trạng thái thư giãn
sâu. Sau đó, tôi sẽ hướng dẫn cô hình dung ra một khu vườn xinh đẹp, bước vào
đó và nghỉ ngơi. Khi cô đang nghỉ ngơi, tôi sẽ gợi ý rằng có một vị khách đang ở
trong vườn và Elizabeth có thể kết nối với người này bằng suy nghĩ, giọng nói,
ánh mắt, cảm xúc, hoặc bất kỳ cách nào khác.

Mọi thứ mà Elizabeth trải qua kể từ thời điểm này đều xuất phát từ tâm trí

của chính cô, không phải từ những lời đề nghị của tôi.

Cô đắm chìm trên chiếc ghế tựa bằng da quen thuộc và nhanh chóng bước

vào trạng thái thôi miên sâu. Tôi đếm ngược từ mười đến một, giúp cô chìm sâu
hơn nữa. Cô tưởng tượng mình đang đi xuống một cầu thang xoắn ốc. Khi bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.