KIỀU THIẾP - Trang 311

Nhưng mà Chi Chi sống hai đời, lại làm A Phiêu mấy năm, cũng

không phải là một cô nương chú trọng đến tam cương ngũ thường.

Nếu không nàng đã không có cái gan đến tìm Hướng Thanh Sư, còn

muốn đưa hà bao cho người ta, ám chỉ bảo đối phương đến cửa cầu hôn.

Chi Chi khóc lóc thương tâm, trong đầu chỉ nghĩ đến việc Công Chúa

sẽ đem chuyện này trút lên đầu người khác nên nàng ôm chặt chân Công
Chúa hơn.

Nàng biết, chỉ cần vị này không nguôi giận trước khi rời khỏi đây,

hôm nay sẽ có rất nhiều người phải chết.

"Nàng" sẽ không quan tâm đến một vài sinh mạng như kiến hôi đâu.

Cuối cùng nàng cũng biết, nữ trung hào kiệt trong chuyện xưa kia thật

đúng là không dễ làm.

"Người phạt thiếp đi, thế nào thiếp cũng nguyện ý, van xin người."

Chi Chi nức nở nói.

Nàng không phát hiện thấy hai lỗ tai người bị nàng ôm đang đỏ rực,

thậm chí trên khuôn mặt trắng nõn còn hơi ửng đỏ.

"Nàng" cố ra vẻ đứng đắn, ho khan hai tiếng: "Buông ra."

Chi Chi không nhận ra giọng nói khác lạ của đối phương, chỉ cảm thấy

đối phương muốn đi giết người, lại ôm chặt thêm: "Thiếp thất cầu xin
người."

Chi Chi xướng khúc trong một thời gian dài, giọng nói có chút mềm

mại hơn.

Hiện tại đang khóc thương tâm, lại mang theo âm nức nở, giọng nói

kia, chính nàng không hề nhận ra, nhưng khi rơi vào tai người ngoài thì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.