KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 461

Tiểu đồng của Ngô Xuân Sinh tên là Đông Diệp. Sắc mặt của hắn khi bị

gọi đến phủ Đình úy dù tái nhợt nhưng cũng khá bình tĩnh. “Đại nhân muốn
nghe chuyện ngày đó?” Đông Diệp không biết thân phận của Lưu Mạch
nhưng đoán người có thể ngồi ở vị trí chủ tọa trên công đường trong Đình
Úy tất không phải bình thường. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: “Có một quý
phu nhân tới chơi, nhưng lại bàn chuyện bí mật với tiên sinh nên tiểu nhân
không biết họ nói những gì.”

“A, đúng rồi”, hắn bỗng nhiên nhớ ra, “Vị phu nhân đó đi rồi, tiên sinh

liền cảm thán một câu rằng vị phu nhân này thật cuồng dại. Lần thứ hai phu
nhân đó đến và trao đổi mấy câu, sau đó tiên sinh suy tư mất mấy ngày.”

Tiểu thiếp Lý Phi cuồng dại? Lưu Mạch cười lạnh, nghe cũng thấy lý do

đó thật là hồ đồ vì không thể chứng minh được. Bàn về y thuật thì từ sau
khi sư công rời đi, có người nào trong thành Trường An bì kịp mẫu thân?
Nếu muốn dùng y học để đối phó với mẫu thân thì chẳng phải là quá múa
rìu qua mắt thợ hay sao? Hoặc là, Lý Chỉ thấy hắn hiện giờ ở điện Bác
Vọng, mẫu thân không thể luôn để mắt đến như Tảo Tảo nên muốn đối
phó? Hắn nghĩ mông lung một hồi, như lạc vào đám mây mù không rõ
phương hướng, cảm giác mình đã bỏ qua một điểm gì đó then chốt.

“Khi Ngô tiên sinh còn sống”, hắn gõ tay lên bàn, hỏi, “có hành động gì

đặc biệt không?”

“À”, Đông Diệp hồi tưởng lại, nói: “Trước đó vài ngày có Thượng Quan

phu nhân tới khám, Ngô tiên sinh đọc tên phương thuốc và bảo bốc cho
Thượng Quan phu nhân. Hôm nay Thượng Quan phu nhân dẫn hai vị tiểu
thư tới tạ ơn nhưng không ngờ tiên sinh đã mất rồi.”

“Thành Liệt”, Lưu Mạch xoay người dặn bảo, “Đến nhà Thượng Quan

Kiệt lấy đơn thuốc về đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.