KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 596

“Đúng vậy.” Kim Nga phục hồi lại tinh thần, cảm kích nói. Phải biết

rằng, Lưu Sách là con độc nhất của nàng ta, cháu đích tôn của phủ Mạt
Lăng hầu, ngoài thân phận cao quý còn là cốt nhục của nàng ta. Nếu cậu bé
xảy ra chuyện gì thì quả thật nàng ta không thể chịu nổi.

Quân Tu Mỹ cười nhẹ, “Ta là sứ giả tới từ Ô Tôn.”

Kim Nga khẽ “a” một tiếng. Các nàng dĩ nhiên đã nghe nói về việc Ô

Tôn sai sứ tới đây. Lưu Tế Quân mỉm cười, nói: “Chả trách trên người công
tử đích thực là có khí khái anh hùng của đấng nam nhi vùng đại mạc.”

Lúc này Lưu Sách cũng đã hoàn hồn, rất có cảm tình với Quân Tu Mỹ,

nói: “Mẫu thân, vị đại ca này có công phu thật giỏi, người nhất định phải đa
tạ huynh ấy thay con.”

Quân Tu Mỹ hơi nheo mắt, dù nhà Đan Dương hầu có cao quý nhưng

hắn cũng chưa chắc đã coi vào đâu. Chỉ là, hắn không nỡ rời xa người thiếu
nữ kia nên mới không định cứ thế bỏ đi.

“Dĩ nhiên rồi.” Kim Nga vỗ về trấn an con trai, quay đầu lại nghiêm túc

nói: “Công tử vừa cứu con ta, nếu ở trong thành Trường An có gặp khó
khăn gì xin cứ tìm đến phủ Mạt Lăng hầu.”

Lưu Lăng lại khẽ mỉm cười, hỏi, “Quý tính đại danh của công tử là gì?”

“Ta họ Tôn”, Quân Tu Mỹ suy nghĩ một chút nói, “Tên gọi Quân Tu.”

Kim Nga và Lưu Tế Quân cùng “a” một tiếng, sắc mặt cũng không có gì

khác thường. Lưu Lăng khẽ cúi đầu, thầm nghĩ, xét theo khí độ nhân phẩm
thì người này tất không phải kẻ tầm thường. Không lẽ hắn chính là cháu của
Ô Tôn vương? Nhìn vẻ mặt và ánh mắt của hắn thì chắc là thích Tế Quân.
Chẳng lẽ đây là mối nhân duyên trời định không thể chia cắt được hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.