KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 133

- Không phải ngươi vẫn luôn mong đợi Gia Cát tiên sinh và Nguyên

Thập Tam Hạn sớm đi đời, để cho ngươi thi triển tài năng sao?

Thần sắc của hắn không có gì đặc biệt, ánh mắt cũng không sắc bén,

nhưng ngay cả văn thần Phó Tông Thư hùng bá thiên hạ ngày xưa, võ
tướng Long Bát uy chấn bát phương hiện giờ, đều luôn cảm thấy ánh mắt
của hắn có thể nhìn vào trong tâm khảm của mình.

Đêm hôm đó, đám cao thủ được lệnh của Thái Kinh đến tham dự bữa

cơm, không biết vì sao lại chẳng có khẩu vị gì, hơn nữa còn cảm thấy khí
lạnh bức người. Chỉ là trước mặt Thái Kinh, bọn họ lại cố gắng kìm nén,
không muốn để hàm răng phải run lên.

Thực ra ngay cả Thái Kinh và Long Bát có nội lực thâm hậu cũng cảm

thấy hàn ý thấu xương.

Từ khi Nguyên Thập Tam Hạn vào bữa, bọn họ đã cảm thấy một sự

lạnh lẽo bức người.

Thần sắc trên mặt Nguyên Thập Tam Hạn cũng lạnh lùng kiêu ngạo

như băng.

Phàm là nơi có Nguyên Thập Tam Hạn đều sẽ lạnh, hơn nữa còn rét.

Ngay cả những người ở cùng với hắn, sau lâu ngày cũng sẽ phát ra khí

lạnh bức người. Thiên Hạ Đệ Thất theo hắn học một bộ "Cừu Cực
chưởng", sau này nơi y đi qua đều lưu lại hàn ý.

Có lần, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy mùa đông này quá rét buốt,

vì vậy mới bảo người nhóm lò đốt lửa, nhưng vẫn cảm thấy lạnh đến buốt
xương. Hắn đi ra ngoài phòng, trông thấy bên ngoài đã là mặt trời chiếu
khắp, mặt đất xuân về.

Hắn mới biết cảm giác lạnh lẽo là đến từ trên người hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.