KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 32

- Nghe nói cháu đã kết nghĩa với y, y giết chóc quá nặng, sao cháu

không đi khuyên nhủ y một chút?

- Đã lâu rồi cháu không gặp Tô đại ca.

Vương Tiểu Thạch nhìn ván cờ tàn còn chưa phân thắng bại trên bàn:

- Huynh ấy là người trong giang hồ, đại cuộc của Kim Phong Tế Vũ

lâu đều do huynh ấy chủ trì. Có lúc giống như một ván cờ, khi mình suy
yếu khó khăn, ngược lại phải phô trương thanh thế, đại khai sát giới, làm
cho đối phương khiếp sợ không dám tấn công. Dùng công thay thủ như vậy
mới hi vọng thở được một hơi.

Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp:

- Sư phụ cháu thường nói, sự vật chuyển động khó mà nhìn ra hư thật.

Vũ khí của con ong vò vẽ chỉ là một mũi kim, nếu không phải do nó bay
nhanh, giống như bày ra cả một đống kim, vậy thì sẽ không dễ gì đâm trúng
được người. Nhưng thật sự chuyển nhanh động nhanh, lên nhanh xuống
nhanh lại chính là cực tĩnh. Chẳng hạn như vật đổi sao dời, trời lên trăng
xuống, cũng là đang chuyển động, nhưng lại có thể làm người ta không
phát giác ra.

- Có đạo lý.

Gia Cát tiên sinh khẽ nhíu đôi màu bạc, chỉ chỉ vào bàn cờ, nói:

- Giống như trong một bàn cờ, xe là xe, mã là mã, tướng là tướng. Lúc

cần thiết, tướng có thể dùng làm xe, mã cũng có thể dùng làm xe; nhưng
lúc bình thường, mỗi thứ đều có quy tắc của nó, cần phải tính toán để tác
chiến và sống sót lâu dài. Tô Mộng Chẩm chinh nam phạt bắc, liên tục
chiến đấu, có lẽ chỉ là vì che giấu hoàn cảnh khó khăn của mình. Thế
nhưng Bạch Sầu Phi là phó lâu chủ, tại sao lại muốn lập băng kết đảng, gây
ra nhiều chuyện?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.