KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 501

tràn ngập gió lớn và chân khí, đèn phật như muốn tắt đi, phải nhờ Lão Lâm
thiền sư dùng "Ai Thần chỉ" giữ lại ngọn lửa.

Thiên Y Cư Sĩ lắc đầu thở dài, nói:

- Từ bỏ đi, lão tứ, tội gì phải như vậy!

Một lúc sau, tiếng rung động trong tượng thần mới lắng lại.

Lại thêm một lúc nữa, giọng nói mệt mỏi của Nguyên Thập Tam Hạn

mới vang lên:

- Ta bị vây khốn, không thể xông ra.

- Thực ra với thiên tư tuyệt học của lão tứ ngươi, không lý nào lại

không thoát được, chỉ là do ngươi không từ bỏ được mà thôi.

- Ta không biết bỏ từ đâu… ngươi có thể dạy ta làm cách nào từ bỏ

hay không?

Thiên Y Cư Sĩ thở dài một tiếng, nói:

- Vấn đề là ngươi có thật sự muốn thoát khốn hay không?

Giọng điệu của Nguyên Thập Tam Hạn trở nên rất trầm thấp:

- Không thể thoát khốn, giam ở nơi này, cựa quậy không được, cho dù

luyện thành tuyệt thế thần công thì có ích gì?

Thiên Y Cư Sĩ nói:

- Tứ sư đệ, khốn cục này là do ngươi tự mình chuốc lấy. Trước giờ ta

vốn không muốn đối phó với ngươi, tam sư đệ cũng không có ý này. Chúng
ta chỉ hi vọng ngươi không nên nối giáo cho giặc, tiếp tay cho địch, ép hại
lương dân, thân bại danh liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.