KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 504

- Nhưng ta và tượng thần này đã liền thành một thể, làm sao thoát

được?

Thiên Y Cư Sĩ cười hỏi:

- Vì sao phải thoát? Vốn là không, tại sao thành có? Chỉ có quên đi thể

xác và tinh thần, đầu phật tu đạo, làm như vậy mới không cần sức, không
uổng tâm tư, thoát sinh ly tử, lập địa thành phật.

Người trong tượng thần đột nhiên im lặng.

Thiên Y Cư Sĩ tiếp tục nói:

- Vốn là một thể, sao phải phân ly? Ngón tay tách rời nhưng vẫn nối

với nhau, lỗ tai cũng tách rời, nhưng có khi nào bên này nghe được bên kia
không nghe được? Con mắt này thấy được con mắt kia không thấy được?
Nếu là người sáng suốt, theo trời theo đất, hành động khôn khéo, nơi nào
không tự hiện?

Bỗng nhiên một tiếng "ầm" vang lên, tượng thần chuyện động.

"Đạt Ma" mở mắt, mắt hổ đầy khí thế.

Thiên Y Cư Sĩ cười nói:

- Ngươi đã cùng tượng thần mạch đập tương liên, máu thịt nối liền, đã

thành một thể. Ngươi ngộ đạo, đã thành thần, không ngại vứt bỏ hình tượng
ngày trước, một lần nữa làm người.

Sau đó y hét lên:

- Từ bỏ đi!

Tượng thần nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.