KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 55

Hòn đá kia bay đến cực nhanh, hơn nữa còn hết sức đột ngột, hắn trốn

không kịp, cũng tránh không xong. Nhưng nếu cố gắng xê dịch toàn thân,
vẫn có thể tránh nặng tìm nhẹ, khiến hòn đá đánh vào chỗ khác, nhiều nhất
hắn chỉ lật mấy cái, lăn mấy vòng trên đất, đụng vào vài cái ghế, cái bàn và
thủ hạ mà thôi.

Phó Tông Thư không muốn tỏ ra chật vật như vậy trước mặt thủ hạ.

Hắn đã vận Tỳ Bà thần công, muốn dùng khuôn mặt như đe sắt

nghênh tiếp một hòn đá này.

Nhưng hắn đã sai rồi.

Hắn không biết vào nửa ngày trước, Vương Tiểu Thạch cố ý dùng một

hòn đá chỉ đả thương chứ không giết được Long Bát, đó là vì muốn khiến
hắn đưa ra phán đoán sai lầm. Hắn cũng không ngờ Vương Tiểu Thạch liều
mạng chịu một quyền một cước và hai tay áo của hắn, mục đích là để hắn
xem thường, sau đó mới phát ra một hòn đá này.

Hòn đá này đã bao hàm công lực cả đời của Vương Tiểu Thạch.

Một tiếng "phụp" vang lên, hòn đá đâm vào trán Phó Tông Thư, giống

như phá vỡ vỏ trứng xuyên qua sau ót.

Vương Tiểu Thạch một chiêu đắc thủ, lập tức mượn lực hai tay áo của

Phó Tông Thư lướt ra khỏi điện Ngã Ngư.

Long Bát kinh hãi, vội vàng đỡ lấy thân thể Phó Tông Thư đang từ từ

ngã xuống, cặp mắt trợn trừng như muốn nứt ra, kêu lên quái dị.

Hai tên "thần giữ cửa" và một đám thị vệ lập tức rút đao vung kiếm,

giơ thương lắp tên, đuổi theo Vương Tiểu Thạch.

Vương Tiểu Thạch không dừng lại một phút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.