KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 282

274

sướng, nó sai; còn bất kì khi nào nó buồn và mặt dài và ngồi
trong xó nhà, mọi sự đều tốt. Người bố nói, "Tốt! Đứa con
trai rất tốt." Người mẹ rất hạnh phúc bởi vì nó không gây rắc
rối. Bất kì khi nào đứa trẻ sống động, đều có nguy hiểm, và
mọi người cố gắng giết chết niềm vui của đứa trẻ.

Và về cơ bản mọi niềm vui đều có liên quan tới tính

dục. Còn xã hội và gia đình sợ dục tới mức họ không thể nào
cho phép trẻ con được vui sướng dục - và đó là cơ sở của mọi
niềm vui sướng! Điều đó rất hạn chế: trẻ con thậm chí không
được phép sờ vào cơ quan sinh dục của chúng, trẻ con không
thể chơi với chúng. Bố sợ, mẹ sợ... mọi người đều sợ! Sợ của
họ tới từ bố mẹ riêng của họ; họ đều thần kinh.

Bạn không thấy sao? Một đứa trẻ đang chơi với cơ

quan dục của nó và ngay lập tức mọi người nhảy lên nó:
"Đừng! Chớ có làm điều đó lần nữa!" Và nó không làm gì
cả... nó đơn giản hưởng thú thân thể mình, và một cách tự
nhiên cơ quan dục là nhạy cảm nhất, sống động nhất, thích
thú nhất. Bỗng nhiên một cái gì đó bị cắt đi trong đứa trẻ. Nó
trở nên sợ hãi. Cái gì đó trong năng lượng của nó bị chặn lại.
Bây giờ bất kì cái gì nó cảm thấy sung sướng thì nó sẽ cảm
thấy mặc cảm nữa; bây giờ mặc cảm đã bị đẩy vào bên trong
nó. Và bất kì khi nào nó cảm thấy mặc cảm, nó sẽ cảm thấy
rằng nó là kẻ tội lỗi, nó đang làm cái gì đó sai.

Đây là quan sát của tôi về hàng nghìn sannyasins: bất kì

khi nào họ hạnh phúc, họ bắt đầu cảm thấy mặc cảm. Họ bắt
đầu tìm bố mẹ, người phải ở đâu đó xung quanh, và ai sẽ nói
"Dừng lại! Con đang làm gì đấy?" Bất kì khi nào họ buồn,
mọi sự đều yên ổn. Buồn rầu được chấp nhận, khổ được chấp
nhận; vui sướng bị chối bỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.