KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 293

285

sannyasins đôi khi đã đi vào trong sự một mình, chỉ để chữa
lành các vết thương của họ; bằng không thì mọi người sẽ cứ
thọc dao vào vết thương của bạn và họ sẽ làm cho chúng cứ
còn chưa lành, họ sẽ không cho phép bạn chữa lành, họ sẽ
không cho bạn cơ hội để hoàn tác lại điều họ đã làm.

Trong mười hai năm Mahavira đã im lặng, đứng, ngồi

với đá và cây, nhưng ông ấy không một mình, ông ấy được
toàn thể sự tồn tại xô lại. Toàn thể sự tồn tại hội nhập vào
ông ấy. Thế rồi một ngày tới khi ông ấy được chữa lành, các
vết thương của ông ấy được lành lặn, và bây giờ ông ấy biết
không ai có thể làm hại được ông ấy. Ông ấy đã vượt ra
ngoài. Không người nào có thể làm hại ông ấy thêm nữa.
Ông ấy đã quay lại để quan hệ với con người, để chia sẻ niềm
vui sướng mà ông ấy đã đạt tới ở đó.

Kinh sách Jaina chỉ nói về sự kiện là ông ấy đã rời bỏ

thế giới, chúng không nói về sự kiện là ông ấy đã quay lại
vào thế giới. Đấy mới chỉ là một nửa câu chuyện, đấy không
phải là câu chuyện đầy đủ.

Phật đã đi vào rừng, nhưng ông ấy đã quay lại. Làm sao

bạn có thể cứ ở đó mãi khi bạn có nó? Bạn sẽ phải quay lại
và chia sẻ nó. Vâng, cũng tốt là chia sẻ với cây cối, nhưng
cây cối không thể hiểu nhiều thế. Chúng rất câm lặng. Cũng
tốt là chia sẻ với các con vật, chúng là đẹp. Nhưng cái đẹp
của đối thoại con người, điều đó là không thể tìm thấy được ở
bất kì đâu khác; sự đáp ứng, sự đáp ứng con người! Họ phải
quay lại với thế giới, với con người, để chia sẻ niềm vui của
mình, phúc lạc của mình, cực lạc của mình.

'Từ thiện' không phải là một từ tốt, nó là một từ rất

nặng tải. Tôi nói về chia sẻ. Với các sannyasins của mình tôi
nói, chia sẻ đi. Trong từ 'từ thiện' cũng có cái xấu nào đó;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.