Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 1
315
hơn nữa, cho đến khi vàng chảy ra khỏi lò. Vàng ấy lại được
thụt bệ, được thụt bệ thêm nữa, được thụt bệ hơn nữa, cho
đến khi vàng ấy chảy ra khỏi lò, được làm xong, được sạch
các uế nhiễm, được nhu nhuyễn, được kham nhậm, và được
sáng chói. Vàng ấy còn không bị bể vụn và có thể tác thành
tốt đẹp. Và loại trang sức nào người ấy muốn, như vàng lá,
hay nhẫn, hay vòng cổ, hay dây chuyền, người ấy có thể làm
thành như ý muốn.
3. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo tu tập tăng
thượng tâm, còn tồn tại các kiết sử thô tạp, thân ác hành,
khẩu ác hành, ý ác hành. Tỷ-kheo có tư lự, có thông minh, từ
bỏ, gột sạch, chấm dứt, không cho sanh khởi lại.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất, Tỷ-kheo tu
tập tăng thượng tâm, còn tồn tại các kiết sử thuộc bậc trung,
dục tầm, sân tầm, hại tầm. Tỷ-kheo có tư lự, có thông minh,
từ bỏ, gột sạch, chấm dứt, không cho sanh khởi .
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất, Tỳ kheo tu
tập tăng thượng tâm, còn tồn tại các kiết sử tế nhị, như tư
tưởng về gia tộc, tư tưởng về quốc độ, tư tuởng không bị
khinh rẻ. Tỳ kheo có tư lự, có thông minh, từ bỏ, gột sạch,
chấm dứt không cho chúng sanh khởi.
Làm như vậy xong, làm như vậy hoàn tất, chỉ còn lại
các pháp tầm (tư tưởng về pháp).
4. Ðịnh như vậy không có an tịnh, không có thù thắng,
không được khinh an, không đạt đến nhứt tâm, nhưng là một
trạng thái chế ngự thường xuyên dằn ép. Nhưng đến một thời,
này các Tỷ-kheo, tâm của vị ấy được nội trú, lắng đứng lại,
được nhứt tâm, được định tĩnh. Ðịnh ấy được an tịnh, được
thù diệu, được khinh an, đạt đến nhứt tâm, không phải một
trạng thái chế ngự thường xuyên dằn ép, tùy thuộc vào pháp