Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 1
351
được định tĩnh nhất tâm. Tuy vậy, tâm của tôi chưa được giải
thoát khỏi các lậu hoặc, không có không chấp thủ.
2. Này Hiền giả Anuruddha, Hiền giả suy nghĩ như sau:
"Với thiên nhãn thanh tịnh siêu nhân, tôi có thể nhìn một
ngàn thế giới". Ðây là kiêu mạn của Hiền giả. Này Hiền giả
Anuruddha, nếu Hiền giả suy nghĩ như sau: "Phấn chấn là
tinh tấn của tôi; không có thụ động, niệm được an trú, không
có thất niệm; tâm được khinh an, không có cuồng nhiệt; tâm
được định tĩnh nhất tâm", đây là trạo cử của Hiền giả. Này
Hiền giả Anuruddha, Hiền giả suy nghĩ như sau: "Tuy vậy,
tâm của tôi chưa được giải thoát khỏi các lậu hoặc, không có
không chấp thủ"; đây là hối quá của Hiền giả. Lành thay, nếu
Tôn giả Anuruddha đoạn trừ ba pháp này, không tác ý ba
pháp này, hãy chú tâm vào giới bất tử.
3. Rồi Tôn giả Anuruddha, sau môt thời gian, sau khi
đoạn trừ ba pháp này, sau khi không tác ý ba pháp này, chú
tâm vào giới bất tử. Rồi Tôn giả Anuruddha sống một mình,
an tịnh, không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, không bao lâu
đạt được mục đích mà một thiện nam tử chơn chánh xuất gia,
từ bỏ gia đình, sống không gia đình. Chính là vô thượng cứu
cánh Phạm hạnh, ngay trong hiện tại, tự mình với thắng trí,
sau khi chứng ngộ, chứng đạt, vị ấy an trú. Vị ấy chứng tri:
"Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, các việc nên làm đã làm,
không còn trở lui trạng thái này nữa. Tôn giả Anuruddha trở
thành một vị A-la-hán nữa.
129.- Che Giấu
1. - Này các Tỷ-kheo, có ba pháp này được che giấu khi
thực hành, không có hiển lộ. Thế nào là ba?