Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 2
297
khích lệ người khác không sợ hãi; tự mình nghe ít và khích lệ
người khác nghe ít; tự mình biếng nhác và khích lệ người
khác biếng khác; tự mình thất niệm và khích lệ người khác
thất niệm; tự mình liệt tuệ và khích lệ người khác liệt tuệ.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là gọi là người không Chân
nhân còn hơn cả người không Chân nhân.
4. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là bậc Chân nhân?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người có lòng tin, có xấu
hổ, có sợ hãi, nghe nhiều, siêng năng tinh cần, có niệm, có trí
tuệ.
Người này, này các Tỷ-kheo, được gọi là bậc Chân
nhân.
5. Này các Tỷ-kheo, thế nào là bậc Chân nhân còn hơn
cả bậc Chân nhân?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người tự mình đầy đủ lòng
tin, còn khích lệ người khác có đầy đủ lòng tin; tự mình có
xấu hổ và khích lệ người khác có xấu hổ; tự mình có sợ hãi
và khích lệ người khác có sợ hãi; tự mình nghe nhiều và
khích lệ người khác nghe nhiều; tự mình siêng năng tinh cần
và khích lệ người khác siêng năng tinh cần; tự mình chánh
niệm và khích lệ người khác chánh niệm; tự mình có trí tuệ
và khích lệ người khác có trí tuệ.
Người này, này các Tỷ-kheo, được gọi là gọi là bậc
Chân nhân còn hơn cả bậc Chân nhân.
(III) (203) Kẻ Tàn Hại Chúng Sanh
1.- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng cho các Thầy về
người không Chân nhân và người không Chân nhân còn hơn
cả người không Chân nhân; về bậc Chân nhân và bậc Chân