Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 2
311
không có tổn hại được cảm xúc. Người ấy được cảm xúc với
những cảm xúc không có tổn hại, nên cảm thọ những cảm
thọ không có tổn hại, thuần nhất lạc, như chư Thiên ở Biến
Tịnh Thiên. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là nghiệp trắng quả
trắng.
4. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là nghiệp đen trắng quả
đen trắng?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người làm thân hành có tổn
hại và không tổn hại, làm khẩu hành có tổn hại và không tổn
hại, làm ý hành có tổn hại và không tổn hại. Người ấy, do
làm thân hành có tổn hại và không tổn hại, do làm khẩu hành
có tổn hại và không tổn hại, do làm ý hành có tổn hại và
không tổn hại, sanh ra ở thế giới có tổn hại và không tổn hại.
Do người ấy sanh ra ở thế giới có tổn hại và không tổn hại,
các cảm xúc có tổn hại và không tổn hại được cảm xúc.
Người ấy được cảm xúc với những cảm xúc có tổn hại và
không tổn hại, nên cảm thọ những cảm thọ có tổn hại và
không tổn hại, xen lẫn, pha trộn lạc và khổ. Ví như một số
người và chư Thiên, một số chúng sanh ở các đọa xứ. Này
các Tỷ-kheo, đây gọi là nghiệp đen trắng quả đen trắng.
5. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là nghiệp không đen
không trắng quả không đen không trắng, nghiệp đưa đến
đoạn diệt?
Tại đấy, này các Tỷ-kheo, phàm có tư tâm sở nào để
đoạn tận nghiệp đen quả đen này; phàm có tư tâm sở nào để
đoạn tận nghiệp trắng quả trắng này; phàm có tư tâm sở nào
để đoạn tận nghiệp đen trắng quả đen trắng này; này các Tỷ-
kheo, đây được gọi là nghiệp không đen không trắng quả
không đen không trắng, nghiệp đưa đến đoạn diệt. Này các
Tỷ-kheo, có bốn nghiệp này đã được Ta chứng ngộ với thắng
trí và thuyết giảng.