214
Chương V - Năm Pháp
5. Trong người nào, này các Tỷ-kheo, hiềm hận được
sanh, trong người ấy, vô niệm, vô tác ý cần được thực hiện.
Như vậy trong người ấy hiềm hận cần phải trừ khử.
6. Trong người nào, này các Tỷ-kheo, hiềm hận được
sanh, trong người ấy, sự kiện nghiệp do mình tạo cần phải an
lập là: "Tôn giả là chủ của nghiệp, là thừa tự của nghiệp, là
khởi nguyên của nghiệp, là bà con của nghiệp, là chỗ nương
tựa của nghiệp. Phàm nghiệp thiện hay ác được làm Tôn giả
sẽ là người thừa tự nghiệp ấy". Như vậy, trong người ấy,
hiềm hận cần phải được trừ khử.
Này các Tỷ-kheo, có năm trừ khử hiềm hận này, ở đây,
hiềm hận khởi lên cho Tỷ-kheo cần phải trừ khử một cách
hoàn toàn.
(II) (162) Trừ Khử Hiềm Hận (2)
1. Ở đây, Tôn giả Sàriputta gọi các Tỷ-kheo:
- Này các Hiền giả Tỷ-kheo.
- Thưa Hiền giả.
Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn giả Sàriputta. Tôn giả
Sàriputta nói như sau:
2. - Này các Hiền giả, có năm trừ khử hiềm hận này, ở
đây, hiềm hận khởi lên cho Tỷ-kheo cần phải được trừ khử
một cách hoàn toàn. Thế nào là năm?
3. Ở đây, này các Hiền giả, có người thân hành không
thanh tịnh, khẩu hành thanh tịnh, trong người như vậy, này
các Hiền giả, hiềm hận cần phải trừ khử.
4. Ở đây, này các Hiền giả, có người khẩu hành không
thanh tịnh, thân hành thanh tịnh, trong người như vậy, này
các Hiền giả, hiềm hận cần phải trừ khử.