10
Chương V - Năm Pháp
2. Các dục, này các Tỷ-kheo, được tìm thấy với tuổi trẻ,
các dục này hay các dục khác. Và này các Tỷ-kheo, các dục
hạ liệt, các dục trung đẳng, và các dục tối thắng, tất cả dục
đều được chấp nhận là các dục.
3. Ví như, này các Tỷ-kheo, có đứa con nít, trẻ nhỏ,
ngây thơ đang nằm ngửa, do người vú vô ý, đứa nhỏ cầm
một cây que hay hòn sạn cho vào miệng. Người vú hầu ấy
phải mau chóng tác ý. Sau khi mau chóng tác ý, phải mau
chóng móc cho ra. Nếu không có thể mau chóng móc ra
được, thời với tay trái nắm đầu nó, với tay mặt, lấy ngón tay
làm như cái móc, móc cho vật ấy ra, dầu có phải chảy máu.
Vì cớ sao? Này các Tỷ-kheo, làm như vậy, có hại cho đứa trẻ.
Ta nói rằng không phải không có hại. Như vậy, này các Tỷ
kheo, người vú hầu phải làm như vậy vì muốn lợi ích, vì tìm
hạnh phúc, vì lòng thương tưởng, vì lòng từ mẫn (đứa trẻ).
Nhưng này các Tỷ-kheo, khi đứa trẻ ấy đã lớn lên, và có đủ
trí khôn, người vú hầu ấy không săn sóc nó nữa, nghĩ rằng:
"Nay đứa trẻ đã biết tự bảo vệ mình, không phóng dật nữa".
Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, cho đến khi nào vị Tỷ-
kheo chưa gây được lòng tin đối với các thiện pháp, chưa
gây được lòng hổ thẹn đối với các bất thiện pháp, chưa gây
được lòng sợ hãi đối với các bất thiện pháp, chưa gây được
tinh tấn đối với các thiện pháp; chưa gây được trí tuệ đối với
các thiện pháp, cho đến khi ấy, này các Tỷ-kheo, Ta cần phải
phòng hộ Tỷ-kheo ấy. Khi nào, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
gây được lòng tin đối với các thiện pháp, gây được lòng hổ
thẹn đối với các bất thiện pháp, gây được lòng sợ hãi đối với
các bất thiện pháp, gây được lòng tinh tấn đối với các thiện
pháp; gây được trí tuệ đối với các thiện pháp, thời khi ấy,
này các Tỷ-kheo, Ta không còn săn sóc Tỷ-kheo ấy, nghĩ