Tăng Chi Bộ Kinh - Tập 4
319
2. Ưa thích công việc, ưa thích nói chuyện, ưa thích ngủ
nghỉ, ưa thích hội chúng, không phòng hộ các căn, không tiết
độ trong ăn uống, ưa thích giao thiệp, ưa thích hý luận.
Này các Tỷ-kheo, tám pháp này đưa Tỷ-kheo hữu học
đến thối đọa.
3. Này các Tỷ-kheo, có tám pháp này đưa Tỷ-kheo hữu
học đến không thối đọa. Thế nào là tám pháp?
4. Không ưa thích công việc, không ưa thích nói
chuyện, không ưa thích ngủ nghỉ, không ưa thích hội chúng,
các căn được phòng hộ, tiết độ trong ăn uống, không ưa thích
giao thiệp, không ưa thích hý luận.
Này các Tỷ-kheo, có tám pháp này đưa Tỷ-kheo hữu
học đến không thối đọa.
(X) (80) Tám Căn Cứ Ðể Biếng Nhác và Tinh Tấn
1. Này các Tỷ-kheo, có tám căn cứ này để biếng nhác.
Thế nào là tám?
2. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo có việc phải làm,
vị ấy nghĩ: "Có việc ta sẽ phải làm. Nhưng nếu ta làm, thời
thân sẽ mệt mỏi, vậy ta hãy nằm xuống". Vị ấy nằm xuống,
không cố gắng tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt, để
chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì
chưa chứng ngộ. Này các Tỷ-kheo, đây là căn cứ biếng nhác
thứ nhất.
3. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo có việc phải làm.
Vị ấy suy nghĩ: "Có việc ta đã làm, do ta đã làm, thân bị mệt
mỏi, vậy ta hãy nằm xuống". Vị ấy nằm xuống, không cố
gắng tinh tấn để đạt những gì chưa đạt, để chứng đắc những
gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Này các Tỷ-kheo, đây là căn cứ biếng nhác thứ hai.