KINH TIỂU BỘ - TẬP 1 - Trang 299

Phẫn nộ được đoạn trừ,
Tự ngã thật tịch tịnh,

Vị Bà-la-môn ấy,
Cấu uế, sầu muộn đoạn,

Như Lai thật xứng đáng,
Ðồ cúng dường tế tự.

470. Ai đoạn diệt hoàn toàn

Mọi trú xứ của ý,
Không còn có nắm giữ,
Sự vật gì ở đời,

Không còn có chấp thủ,
Ðời này hay đời sau.

Như Lai thật xứng đáng,
Ðồ cúng dường tế tự.

471. Tâm ai thật định tĩnh,

Vượt khỏi được bộc lưu,
Rõ biết được Chánh pháp,
Với tri kiến tối thượng,

Lậu hoặc được đoạn trừ,
Mang thân này tối hậu.

Như Lai thật xứng đáng,
Ðồ cúng dường tế tự.

472. Với ai, các hữu lậu,

Và lời nói thô ác,
Ðược đoạn tận chấm dứt,
Không còn có tồn tại,

Vị ấy đạt hiểu biết,
Giải thoát mọi khía cạnh.

Như Lai thật xứng đáng,
Ðồ cúng dường tế tự.

473. Giữa những người nhiễm trước,

Vị ấy không nhiễm trước,
Giữa chúng sanh kiêu mạn,

Vị ấy không kiêu mạn,
Liễu tri được đau khổ,
Kể cả ruộng và đất.

Như Lai thật xứng đáng,
Ðồ cúng dường tế tự.

474. Không dựa vào ước vọng,

Vị ấy thấy viễn ly,
Vượt qua sự hiểu biết,

Cùng tri kiến người khác,
Ðối với mọi sở duyên,
Vị ấy đều không có,

Như Lai thật xứng đáng,
Ðồ cúng dường tế tự.

Page 299 of 408

Tiểu Bộ Kinh - Tập I

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.