KINH TIỂU BỘ - TẬP 1 - Trang 346

807. Như những gì hiện lên,
Trong giấc ngủ mộng mị,

Con người khi tỉnh dậy,
Không còn thấy được gì.

Cũng vậy ở đời này,
Người được ưa, ái luyến,

Rồi sẽ chết mất đi,
Không ai còn thấy được.

808. Các loại hạng người ấy
Ðược thấy và được nghe,

Nên họ được gọi tên,
Tên này hay tên khác.

Với người đã chết đi,
Chỉ được gọi tên không,

Vì chỉ có tên suông,
Sẽ được còn tồn tại.

809. Tham đắm cái của ta,
Họ không có từ bỏ,

Sầu khổ và than van,
Cùng xan tham keo kiết.

Do vậy bậc ẩn sĩ,
Sau khi bỏ chấp thủ,

Ðã sống một đời sống,
Thấy được sự an ổn.

810. Ðối với vị Tỷ-kheo
Sống thanh vắng một mình,

Sống tu tập tâm ý,
Hướng đến hạnh viễn ly,

Nếp sống vậy được nói,
Hòa hợp với vị ấy,

Và không nêu tự ngã,
Trong hiện hữu của mình.

811. Vị ẩn sĩ không tựa,

Không y chỉ một ai,
Không làm thành thương yêu,
Không tác thành ghét bỏ.

Do vậy trong sầu than,
Trong xan tham keo kiết,

Như nước trên lá cây,
Không dính ướt làm nhơ.

812. Giống như một giọt nước,

Không dính ướt hoa sen,
Như nước trên bông sen,
Khôn dính ướt làm nhơ.

Ðối với vật thấy nghe,
Ðược cảm thọ tưởng đến,

Page 346 of 408

Tiểu Bộ Kinh - Tập I

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.