KINH TIỂU BỘ - TẬP 10 - Trang 38

14. Các thú hoang kia chính bạn mình,
Cùng ta phiêu bạt khắp rừng xanh,
Nai này sao lại, như người nói,
Khi thấy ta liền chạy hãi kinh
?
Khi vua nghe nói, liền nghĩ thầm: "Ta đã
làm trọng thương con người vô tội này và
lại còn nói dối, thôi ta phải thú tội mới
được". Nghĩ vậy, vua nói:

15. Chẳng có nai nào thấy Sà-ma,
Sao ta nói dối quá dư thừa?
Lòng ta tràn ngập niềm tham, hận,
Và bắn đầu tên đó ấy, chính ta.
Rồi vua nghĩ: "Suvanna không thể sống
một mình trong rừng được, chắc phải có
thân thích ở đây, để ta thử hỏi xem". Vì
thế vua ngâm kệ:

16. Sáng sớm từ đâu đến, bạn lành,
Ai người bảo bạn phải cầm bình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.