KINH TIỂU BỘ - TẬP 2 - Trang 149

Thật khó đi vào vùng cát trắng,
Nhiều người mất trí sợ nguy nan.


4. Không có cây hay trái ở đây,

Cũng không nhiên liệu, thức ăn này,
Không gì ngoài bụi mù và cát,

Sức nóng đang thiêu đốt đọa đày.

5. Hoang mạc cằn như ấm sắt nung,
Không gì lợi lạc tựa âm cung,
Xưa là trang trại bầy ăn cướp,

Ðáng rủa nguyền thay cả một vùng.

6. Vậy các ngươi do động lực nào,
Cớ gì ước muốn đến đây sao?

Các ngươi vội vã cùng nhau đến,
Vì sợ, tham lam, lạc lối vào?

Các thương nhân liền đáp:

7. Lữ khách thương nhân Ma-kiệt-đà,

An-ga, cùng đến So-vì-ra,
Ðã mang theo thật nhiều hàng hóa,

Mong muốn giàu sang, kiếm lợi mà.

8. Không sao chịu được khát ban ngày,
Cùng xót thương bò ngựa cả bầy,

Ðến bước này đây, đoàn lữ khách
Gặp ban đêm giữa lúc canh chầy.

9. Khốn khổ chúng tôi phải lạc đường,
Rối như mù lạc lối rừng hoang,

Giữa vùng cát khó du hành quá,
Tâm trí hoang mang chẳng biết phương.


10. Ðang lúc này đây được thấy ngài,
Dạ-xoa thần lạc trú Lâu đài,

Những điều chưa thấy bao giờ cả,
Hy vọng khởi lên với chúng tôi,

Vì chúng tôi vừa nhìn thấy thế,
Chúng tôi đều hạnh phúc, mừng vui.

Vị Thiên tử lại hỏi:

11. Sa mạc hoang vu vượt đại dương,

Con đường khúc khuỷu phải đi ngang
Bằng dây rừng kết làm cầu nối,
Lại có nhiều khe suối động hang,

Thật khó đi vào nhiều thị trấn,
Các ngươi lặn lội kiếm giàu sang.


12. Khi vào lãnh thổ các vua kia,

Page 149 of 277

Kinh Tiểu Bộ - Tập II

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.