KINH TIỂU BỘ - TẬP 2 - Trang 262

33. Sau khi qua hết nẻo luân hồi
Tám triệu bốn trăm ngàn kiếp trôi,

Tất cả kẻ ngu cùng bậc trí
Thảy đều chấm dứt khổ đau rồi.

Lạc, ưu đo được bằng thùng, giỏ
Người chiến thắng thông hiểu sự đời,

Kẻ khác đều là phường xuẩn ngốc”,
Tôi mang tà kiến cả đời tôi.


34. Xưa kia tôi lầm lạc, lắm mê si,
Tà kiến, tôi không đạo hạnh gì,

Tôi lại xan tham, hay phỉ báng,
Không đầy sáu tháng, sẽ ra đi.


35-36. Ðọa vào ngục hãi kinh sao,

Có bốn góc, và bốn cửa vào,
Ngục được chia phần theo kích thước,

Xung quanh bao bọc với tường rào,
Làm bằng sắt nóng và trên mái
Cũng có sắt che tận đỉnh cao.


37. Nền sắt ánh lên lửa nóng bừng,

Sáng ngời mọi phía trăm do-tuần,
Trăm ngàn năm đã trôi qua mất,

Lập tức một âm thanh chuyển rung.
Những kẻ tà tâm và ác tính

Ðã từng phỉ báng các chân nhân
Bị hành địa ngục vô lượng kiếp,
Chốn ấy sẽ đau khổ chẳng ngừng.


38. Cho nên tôi thống thiết than van

Kết quả ác hành kia phải mang,
Xin lắng nghe tôi, tâu chúa thượng,

Anh hùng khai quốc, chúc an khang!
Nguyên tôi có một cô con gái,
Tên gọi Ut-ta-ra thật ngoan.


39. Nàng hành thiện sự thấy an vui

Giữ Bát quan trai giới đúng thời,
Nàng sống điều thân, ham bố thí,

Nhân từ, khôn khéo lúc trao lời.

40. Nhất mực tuân theo giáo pháp nhà,
Nàng làm dâu quý tộc danh gia,
Nàng là đệ tử Ngài Viên Giác,

Bậc trí vinh quang, tộc Thích-ca.

41. Một Tỷ-kheo cao đạo khác thường,
Ra đi khất thực, bước vào làng,

Mắt người cúi xuống, thân điều phục,
Chánh niệm và phòng hộ các căn

Page 262 of 277

Kinh Tiểu Bộ - Tập II

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.