KINH TIỂU BỘ - TẬP 3 - Trang 157

379. Ta biết các đời truóc,
Thiên nhãn ta trong sạch,
Thần thông biết tâm nguòi,
Thiên nhĩ, ta đạt được.

380. Do đích gì xuất gia,
Bỏ nhà, sống không nhà,
Ðích ấy ta đạt được,
Mọi kiết sử tận diệt.

(CCXI) Tekicchakàrì (Thera. 42)

Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh làm con một Bà-la-môn tên
Subuddha. Ngài được các nhà giải phẫu cứu sống khi ngài mới sanh, vì vậy
ngài được đặt tên là Tekicchakàrì (người được các bác sĩ cứu sống). Ngài
lớn lên học các nghệ thuật và học thuật của giai cấp mình. Phụ thân ngài vì
trí tuệ và chánh sách của mình, nên bị vua Candagotta, vua Bà-la-nại ganh
ghét và bỏ tù. Tekicchakàrì nghe vậy, sợ hãi bỏ trốn, lánh mình tại tinh xá
của một vị Trưởng lão, và tường thuật cho vị ấy biết nỗi khó khăn của mình.
Vị Trưởng lão cho ngài xuất gia, chọn cho ngài một đề tài tu tập và ngài trở
thành một Tỷ-kheo sống ngoài trời không kể gì lạnh nóng, hoàn toàn chú
tâm vào tu tập cho được thành quả. Ác ma sợ ngài thoát khỏi sự chi phối của
mình nên muốn phá rối vị Trưởng lão, đến gần dưới hình thức một người
mục đồng, khi gặt hái đã xong, muốn cám dỗ ngài nên nói như sau:

381. Lúa đã gặt thâu xong
Gạo đã được đập, giã,
Nhưng một miếng, không có,
Ta sẽ làm gì đây?

Vị Trưởng lão nghĩ rằng: 'Người này nói đến tình cảnh của nó. Nhưng ta cần
phải giáo huấn ta! Không phải phần việc để ta thuyết giảng'. Như vậy, vị
Trưởng lão khuyên mình nên thiền quán trên ba quy y:

382. Hãy niệm Phật vô lượng!
Tâm hân hoan thoải mái,
Thân thấm nhuần hỷ thọ,
Luôn luôn cảm phấn chấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.