(CCXXV) Lakuntaka-Bhaddiya (Thera. 49)
Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh ở Sàvatthi, trong một gia đình giàu
có, được đặt tên là Bhaddiya, nhưng vì ngài rất thấp, nên được biết với tên là
Lakuntaka Bhaddhiya (Bhaddiya người lùn). Nghe bậc Ðạo Sư giảng, ngài
xuất gia, trở thành một nhà học giả và biện tài, ngài dạy cho các người khác
với một giọng nói rất dịu ngọt. Một hôm, nhân ngài đang lễ, một phụ nữ đi
xe với một Bà-la-môn, thấy ngài và cười lên, để lộ hàm răng của nàng. Vị
Trưởng lão, lấy hàm răng ấy như một đề tài để thiền quán, khởi lên thiền
định và trên căn cứ ấy, phát triển thiền quán và trở thành một vị Bất Lai. Về
sau nhờ Tôn giả Sàriputta dạy tu thân hành niệm, ngài chứng quả A-la-hán,
ngài nói lên chánh trí của ngài:
466. Ra ngoài các khu vườn,
Tên Ambàtaka,
Trong rừng với lùm cây,
Ái, ái căn từ bỏ,
Bhaddiya ngồi thiền,
Bậc may mắn hạnh phúc.
467. Một số người ưa thích,
Trống, sáo và trống nhỏ,
Còn ta, dưới gốc cây,
Ta thích lời Phật dạy.
468. Nếu Phật ban ân huệ,
Ta được ân huệ ấy,
Ta trì thân hành niệm,
Thường hằng ở mọi giới.
469. Cười chê, ta vì thân,
Ai theo ta vì tiếng,
Chúng không biết được ta,
Vì dục tham chi phối.
470. Không biết được phần trong,
Không thấy được phía ngoài,
Chận bốn phía, người ngu,
Bị tiếng nói lôi cuốn.