KINH TIỂU BỘ - TẬP 3 - Trang 179

Khi ta chứng được,
Tái sanh cuối cùng,
Ta vào bào thai,
Của Sopàka.

Bốn tháng sau khi sanh, cha ngài mệnh chung, và được người cậu nuôi
dưỡng. Người cậu, do người con hay nóng giận của mình xúi giục, muốn
giết ngài. Nó đem ngài đến bãi tha ma, trói hai tay ngài cột vào cổ một thây
ma, nghĩ rằng các con chó rừng sẽ ăn thịt ngài. Nó không thể giết ngài vì
ngài tái sanh lần cuối cùng. Ban đêm các con chó rừng và các con thú khác
đến, và đứa con nít kêu khóc:

Thế nào là định mệnh,
Ðược để dành cho ta.
Ai là người bà con,
Của đứa trẻ mồ côi!
Giữa nghĩa địa kinh hoàng,
Ta bị cột, trói chặt!
Ta sẽ tìm được ai,
Là người bạn của ta!

Bậc Ðạo Sư trong lúc ấy đang nhìn xem ai là người đáng cứu độ, thấy trong
đứa trẻ, những nhân duyên chứng quả A-la-hán được chói sáng trong tâm
của đứa trẻ, liền chiếu sáng hào quang và nói:

Hãy đến, Sopaka,
Người đừng có sợ hãi,
Hãy nhìn đến Như Lai,
Chính Ta sẽ cứu con!
Như mặt trăng thoát khỏi,
Hàm răng của Ràhu.

Với sức mạnh của đức Phật, đứa trẻ bứt đứt dây trói, và cuối bài kệ đứng
dậy, trở thành một bậc Dự lưu và đứng trước hương phòng của đức Phật! Mẹ
ngài tìm ngài hỏi người cậu, nhưng người cậu im lặng không nói gì. Mẹ ngài
đi đến đức Phật, nghĩ rằng đức Phật biết tất cả, quá khứ, hiện tại, vị lai. Bậc
Ðạo Sư, dùng thần thông giấu đứa con. Bà thưa với Thế Tôn: 'Bạch Thế
Tôn, con không thể tìm thấy đứa con. Nhưng Thế Tôn biết được con tôi
đang làm gì?'. Thế Tôn trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.