KINH TIỂU BỘ - TẬP 3 - Trang 235

Rồi Ratthapàla đi ngang qua hư không đến vườn nai của vua Koravya
ngồi trên một phiến đá. Người cha của ngài cho đóng chốt then cài cả bảy
cái cửa, và cắt người giữ ngài không cho đi, lại lấy chiếc y vàng của ngài và
choàng vào ngài y trắng của người cư sĩ. Do vậy ngài phải đi ngang qua hư
không. Rồi vua Koravya, nghe ngài đã đến vườn nai, liền chào ngài và hỏi:
'Thưa Tôn giả, ở đời người ta xuất gia vì một vài tai họa, như bệnh hoạn,
như tai họa từ nhà vua, về tài sản, về gia đình. Ngài không có một tai họa gì,
sao ngài lại xuất gia?'. Vị trưởng lão trả lời: 'Thế giới là vô thường, không có
gì trường cửu. Thế giới không có nơi nương tựa, thiếu thốn, không có thỏa
mãn, làm nô lệ cho khát ái'. Rồi ngài nói lên những bài kệ như sau:

776. Ta thấy người đời giàu,
Ðược tiền, si không cho,
Vì tham, cất chứa tiền,
Chạy theo dục càng nhiều.

777. Vua dùng lực chiếm đất,
Chiếm ở đến bờ biên,
Biên bên này chưa thỏa,
Còn muốn biên bờ kia.

778. Vua và rất nhiều người,
Ai chưa chết, đã chết,
Tái sanh, bị thiếu thốn,
Chúng từ bỏ thân này,
Nhưng ở đời lòng dục,
Không bao giờ thỏa mãn.

779. Bà con than khóc nó,
Tóc xõa, rối tơ vò,
Chúng nói: Ôi chúng ta,
Không có được bất tử,
Thân trùm vải, chúng mang,
Dựng giàn hỏa, chúng thiêu.

780. Bị cây đâm, cây thọc,
Nó bị thiêu bị cháy,
Chỉ với một tấm vải,
Từ bỏ mọi tài sản,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.