Ta đạt được tịch tịnh,
Và ta tận diệt được,
Cả ba loại lậu hoặc.
792. Ðạo Sư, ta hầu hạ,
Lời Phật dạy, làm xong,
Gánh nặng, đặt xuống thấp,
Gốc sanh hữu, nhổ sạch.
793. Vì đích gì xuất gia,
Bỏ nhà, sống không nhà,
Mục đích ấy ta đạt,
Mọi kiết sử tận diệt.
(CCLII) Màlunkyaputta (Thera. 77).
Ðời sống của ngài được ghi trong chương VI (CCXIV) khi bậc Trưởng lão
đã chứng quả A-la-hán, nói lên bài kệ để dạy cho các bà con về con đường.
Nhưng trong những bài kệ này, bậc Trưởng lão chưa chứng quả A-la-hán,
hỏi Thế Tôn về giáo lý vắn tắt, và được Thế Tôn trả lời:
- Này Màlunkyaputta, Ông nghĩ thế nào? Những pháp mà Ông chưa bao giờ
thấy nghe, ngửi, nếm, cảm xúc, và nhận thức, hiện tại Ông không có lãnh thọ
và đối với chúng, Ông cũng không muốn có cảm thọ và suy tưởng, vậy Ông
có ước muốn, tha thiết được chúng hay không?'.
- Thưa không, bạch Thế Tôn.
- Ở đây, này Màlunkyaputta, khi Ông không có cảm thọ, cảm tưởng
chúng,Ông chỉ có thọ và tưởng thuần túy. Nếu là như vậy, thời Ông không
có tham, sân, si. Do vậy, ở đây hay tại chỗ nào, hay đời sau chính như vậy,
như vậy là sự chấm dứt đau khổ. Rồi Màlunkyaputta, nêu rõ ngài đã thâu
nhận giáo lý được giảng dạy này, ngài nói lên trong những bài kệ như sau:
794. Thấy sắc, niệm say mê,
Nếu tác ý ái tưởng,
Tâm tham đắm cảm thọ,
Tâm nhập và an trú.