KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 161

Hiểm hoạ hết, bên người đồng tâm tính,

Ông suốt ngày hân hoan trong Thiền định!

8. Song nếu ông không gặp bạn thân tình,

Thượng sách là ông phải sống một mình,

Như hoàng tử bỏ ngai vàng điện ngọc,

Hay voi già bước lang thang cô độc.

9. Vậy ưu tiên chấp nhận sống độc thân,

Bầu bạn ngu chỉ dẫn đến tranh phân,

Hay đeo đuổi đường đời trong phóng dật,

Như voi nọ trong rừng hoang đi lạc.

*

Khi bậc Ðạo Sư đã nói như vậy xong, và Ngài vẫn không giải hoà được hội
chúng này, Ngài liền đi đến làng Bàlaka, nơi làm muối, và thảo luận với Tôn
giả Bhagu về sự an lạc của độc cư. Sau đó Ngài lại đến nơi cư trú của ba
thiện gia nam tử và nói chuyện với họ về hạnh phúc hoà hợp.

Rồi Ngài du hành đến rừng Pàrileyyaka, cư trú tại đó ba tháng, và đi về
thẳng Sàvatthi, chứ không trở lại Kosambi.

Quần chúng cư sĩ ở Kosambi thảo luận với nhau và bảo nhau:

- Hiển nhiên các Tôn Gỉa Tỷ-kheo ở Kosambi đã làm hại chúng ta rất nhiều,
bậc Ðạo Sư bị các vị ấy quấy nhiễu nên ra đi. Chúng ta quyết không trân
trọng kính chào các vị ấy, cũng không cúng dường vật và thực khi họ đến
nhà, để rồi họ sẽ ra đi, hoặc hoàn tục, hoặc cầu hoà với bậc Ðạo Sư.

Và họ làm đúng như vậy.

Các Tỷ-kheo ấy bị túng quẩn vì hình thức xử phạt này, liền đến Sàvatthi
thỉnh cầu đức Thế Tôn tha thứ.

*

Bậc Ðạo Sư nhận diện tiền thân:

- Thời ấy vua cha là Ðại vương Suddhodana (Tịnh Phạn), mẫu hậu là
Mahàmàya (Mai-gia) và vương tử Dighàvu chính là Ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.