KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 166

thậm chí một ngày thôi, Ngài liền từ bỏ mọi tham dục và cứ ở lại nơi ấy suốt
ba tháng sống bằng nước lã và một ít cám xay. Kỳ diệu thay là hạnh tri túc
của các đức Như Lai!

Khi bậc Ðạo Sư đến hỏi đề tài thảo luận của các vị, Ngài bảo:

- Này các Tỷ-kheo, không lạ gì ngày nay Như Lai đã bỏ hết mọi tham dục,
vì ngày xưa khi được sinh làm súc vật, Ngài cũng xả ly tham dục.

Và sau đó, Ngài kể một chuyện quá khứ. Bấy giờ toàn thể câu chuyện cũng
được kể lại với đầy đủ chi tiết giống hệt như chuyện trước.

*

Sakka:

1. Nhìn cây vô số ở quanh đây

Toàn thể xanh tươi, trái mọc đầy,

Cớ sao Anh vũ còn đeo đẳng

Cây đã héo khô tội nghiệp này?

Anh vũ:

2. Chúng ta hưởng thọ đã lâu năm

Trái ngọt ngon mà cây đã mang

Vậy dẫu trái nay không còn nữa,

Cây cần phải được sự quan tâm.

Sakka:

3. Cây chẳng còn sinh trái, lá nào

Than ôi! Cây đã chết, vì sao?

Nay chim còn trách bầy chim bạn

Rằng chúng ta bay đi hết đã lâu?

Anh vũ:

4. Chúng yêu cây bởi trái cây thôi,

Nay trái cây không còn nữa rồi,

Bọn ích kỷ ngu si tội nghiệp,

Thân tình ân nghĩa tếch mù khơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.