KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 186

Dầu thơm sực nức chiên-đàn toả,

Ðã được ta ngày trước đón dâu;

Nương tử hân hoan mong ngự trị

Trong nhà ta ở tự bao lâu;

Con dâu đuổi mẹ đi nơi khác,

Chỗ dựa thành tai hoạ thảm sâu!

- Tâu đại vương, giống như con dâu đối với mẹ chồng, cũng vậy, vua là nơi
tựa của toàn dân. Nếu hiểm hoạ xuất phát từ đó, thì ta có thể làm gì được
nữa? Xin đại vương hãy chú ý điều này.

- Này hiền hữu, trẫm không hiểu những việc khanh nói với trẫm. Cứ đem tên
trộm lại đây cho trẫm.

Ngài suy nghĩ: "Ta muốn che chở vua", rồi ngài lại kể một chuyện khác.

* Chuyện đuổi cha già

- Tâu Ðại vương, ngày xưa nay trong kinh thành này, một người kia sinh con
trai đúng như lời nguyện cầu. Khi đứa con ra đời, người cha vui mừng hớn
hở vì ý tưởng có được con trai, nên yêu quí nó lắm.

Khi đứa trẻ lớn lên, người cha cưới vợ cho con rồi dần dần ông già yếu
không làm được việc nữa. Vì thế con ông bảo:

- Cha không làm việc được nữa, cha phải ra khỏi đây.

Rồi nó đuổi cha ra khỏi nhà.

Ông cha hết sức chật vật kiếm sống bằng nghề hành khất, vừa ngâm vần kệ
vừa khóc than:

9. Kẻ mà ta ước muốn sinh ra,

Cũng chẳng hoài công mong đợi kia

Lại đuổi ta đi: Nơi trú ẩn

Hoá thành tai hoạ khổ thân ta.

- Tâu đại vương, giống như người cha già phải được đứa con khoẻ mạnh
chăm sóc, cũng vậy, là toàn dân phải được vua bảo vệ, giờ đây mối hiểm hoạ
lại xuất phát từ vua, người bảo vệ toàn dân. Tâu Ðại vương, xin hãy hiểu từ
việc này rằng kẻ trộm là người như vậy như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.