14
2. Kinh Tất cả các lậu hoặc (Sabbàsava sutta)
phải tác ý, nên các lậu hoặc chưa sanh được sanh khởi, và
các lậu hoặc đã sanh được tăng trưởng.
Vị ấy không như lý tác ý như sau: "Ta có mặt trong thời
quá khứ, hay ta không có mặt trong thời quá khứ? Ta có mặt
trong thời quá khứ như thế nào? Ta có mặt trong thời quá
khứ hình vóc như thế nào? Trước kia ta là gì và ta đã có mặt
như thế nào trong thời quá khứ? Ta sẽ có mặt trong thời vị lai
hay ta sẽ không có mặt trong thời vị lai? Ta sẽ có mặt trong
thời vị lai như thế nào? Ta sẽ có mặt trong thời vị lai, hình
vóc như thế nào? Trước kia ta là gì và ta sẽ có mặt như thế
nào trong thời vị lai?" Hay nay vị ấy có nghi ngờ về mình
trong thời hiện tại: "Ta có mặt hay ta không có mặt? Ta có
mặt như thế nào? Ta có mặt hình vóc như thế nào? Chúng
sanh này từ đâu đến? Và rồi nó sẽ đi đâu?".
Với người không như lý tác ý như vậy, một trong sáu tà
kiến này khởi lên: "Ta có tự ngã", tà kiến này khởi lên với
người ấy như thật, như chơn; "Ta không có tự ngã", tà kiến
này khởi lên với người ấy như thật như chơn; "Do tự mình, ta
tưởng tri ta có tự ngã", tà kiến này khởi lên với người ấy như
thật, như chơn; "Do tự mình, ta tưởng tri ta không có tự ngã",
tà kiến này khởi lên với người ấy như thật, như chơn.
"Không do tự mình, ta tưởng tri ta có tự ngã", tà kiến này
khởi lên với người ấy như thật, như chơn; hay tà kiến này
khởi lên với người ấy: "Chính tự ngã của ta nói, cảm giác,
hưởng thọ quả báo các nghiệp thiện ác đã làm chỗ này, chỗ
kia, chính tự ngã ấy của ta là thường trú, thường hằng, hằng
tồn, không chuyển biến, và sẽ vĩnh viễn tồn tại". Này các Tỷ-
kheo, như vậy gọi là tà kiến, kiến trù lâm, kiến hoang vu,
kiến hý luận, kiến tranh chấp, kiến kiết phược. Này các Tỷ-
kheo, trói buộc bởi kiến kiết sử, kẻ phàm phu ít nghe không