418
85. Kinh Vương tử Bồ-đề (Bodhirajàkumàra sutta)
Lại nữa, này Vương tử, có người thấy vậy nói như sau:
"Sa-môn Gotama có da đen". Một số người nói như sau: "Sa-
môn Gotama, da không đen, Sa-môn Gotama có da màu
xám". Một số người nói như sau: "Sa-môn Gotama da không
đen, da không xám." Một số người nói như sau: "Sa-môn
Gotama da không đen, da không xám, Sa-môn Gotama có da
màu vàng sẫm". Cho đến mức độ như vậy, này Vương tử, da
của Ta vốn thanh tịnh, trong sáng bị hư hoại, vì Ta ăn quá ít.
Này Vương tử, rồi Ta suy nghĩ như sau: "Thuở xưa có
những Sa-môn hay Bà-la-môn thình lình cảm thọ những cảm
giác chói đau, khổ đau, kịch liệt, khốc liệt. Những sự đau khổ
này là tối thượng, không thể có gì hơn nữa. Về tương lai, có
những Sa-môn hay Bà-la-môn thình lình cảm thọ những cảm
giác chói đau, khổ đau, kịch liệt, khốc liệt. Những sự đau khổ
này là tối thượng không thể có gì hơn nữa. Trong hiện tại, có
những Sa-môn hay Bà-la-môn thình lình cảm thọ những cảm
giác chói đau, khổ đau, kịch liệt, khốc liệt. Những sự đau khổ
này là tối thượng, không thể có gì hơn nữa. Nhưng Ta, với sự
khổ hạnh khốc liệt như thế này, vẫn không chứng được pháp
thượng nhân, tri kiến thù thắng xứng đáng bậc Thánh. Hay là
có đạo lộ nào khác đưa đến giác ngộ?"
Này Vương tử, rồi Ta suy nghĩ như sau: "Ta biết, trong
khi phụ thân Ta, thuộc giòng Sakka (Thích-ca) đang cày và
Ta đang ngồi dưới bóng mát cây diêm-phù-đề (jambu), Ta ly
dục, ly pháp bất thiện chứng và trú Thiền thứ nhất, một trạng
thái hỷ lạc do ly dục sanh, có tầm, có tứ". Khi an trú như vậy,
Ta nghĩ: "Ðạo lộ này có thể đưa đến giác ngộ chăng?" Và
này Vương tử, tiếp theo ý niệm ấy, ý thức này khởi lên nơi
Ta: "Ðây là đạo lộ đưa đến giác ngộ".
Này Vương tử, rồi Ta suy nghĩ: "Ta có sợ chăng lạc thọ
này, một lạc thọ ly dục, ly pháp bất thiện?" Này Vương tử,