KINH TƯƠNG ƯNG BỘ - TẬP 1 - Trang 179

182

Chương IV: Tương Ưng Ác Ma

III. Phẩm Thứ Ba (Thêm năm kinh)

I. Ða Số (S,i.117)

1) Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn ở giữa các vị Sakkà, tại Silàvatii
2) Lúc bấy giờ, nhiều Tỷ-kheo sống không xa Thế Tôn,

không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần.

3) Rồi Ác ma biến hình thành một Bà-la-môn, với búi

tóc lớn, mặc áo bằng da con linh dương, già yếu, lưng còm
như xà nhà, hơi thở hổn hển, tay cầm gậy bằng gỗ udumbara,
đi đến các Tỷ-kheo ấy; sau khi đến, nói với các Tỷ-kheo:

Chư Ðại đức xuất gia quá trẻ, niên thiếu, tóc còn đen

nhánh, trong tuổi thanh xuân, trong thời trẻ thơ của tuổi đời,
không thọ hưởng các dục. Chư Ðại đức hãy thọ hưởng các ái
dục của con người, chớ có bỏ hiện tại và chạy theo những gì
bị thời gian chi phối.

4) Này Bà-la-môn, chúng tôi không bỏ hiện tại và chạy

theo những gì bị thời gian chi phối. Và này Bà-la-môn,
chúng tôi bỏ những gì bị thời gian chi phối và chạy theo hiện
tại. Này Bà-la-môn, Thế Tôn đã nói các dục bị thời gian chi
phối, nhiều khổ đau, nhiều phiền não, tai họa ở đấy càng
nhiều hơn. Còn pháp này thuộc về hiện tại, không bị thời
gian chi phối, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, và
chỉ người trí mới tự mình giác hiểu.

5) Khi nghe nói vậy, Ác ma cúi đầu, le lưỡi, trên trán

hiện ra ba đường nhăn, chống gậy bỏ đi.

6) Rồi các Tỷ-kheo ấy đi đến Thế Tôn, sau khi đến

đảnh lễ Thế Tôn, ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên,
các Tỷ-kheo ấy bạch Thế Tôn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.