164
Chương IV: Tương Ưng Ác Ma
1) Một thời Thế Tôn trú ở Bàrànasi (Ba-la-nại) tại
Isipatana, vườn Lộc Uyển. Ở đấy Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo:
" Này các Tỷ-kheo." " Thưa vâng Thế Tôn." Các Tỷ-kheo ấy
vâng đáp Thế Tôn.
2) Thế Tôn nói như sau:
Này các Tỷ-kheo, Ta đã được giải thoát khỏi tất cả bẫy
sập ở Thiên giới và Nhân giới. Này các Tỷ-kheo, các Ông
cũng được giải thoát khỏi tất cả bẫy sập ở Thiên giới và
Nhân giới. Này các Tỷ-kheo, hãy du hành vì hạnh phúc cho
quần chúng, vì an lạc cho quần chúng, vì lòng thương tưởng
cho đời, vì lợi ích, vì hạnh phúc, vì an lạc cho chư Thiên và
loài Người. Chớ có đi hai người một chỗ. Này các Tỷ-kheo,
hãy thuyết pháp sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có
văn. Hãy tuyên thuyết Phạm hạnh hoàn toàn viên mãn thanh
tịnh. Có các chúng sanh sanh ra ít nhiễm bụi đời, nếu không
được nghe pháp sẽ đi đến hoại diệt. Họ sẽ trở thành những vị
thâm hiểu Chánh pháp. Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ đi đến
Uruvelà, thị trấn Senà để thuyết pháp.
3) Rồi Ác ma đi đến Thế Tôn; sau khi đến, nói lên bài kệ
với Thế Tôn:
Ngài còn bị trói buộc,
Trong bẫy sập của ma,
Bởi những dây dục lạc,
Cả Thiên giới, Nhân giới.
Ngài đang bị cột chặt,
Trong triền phược của ma,
Này vị Sa-môn kia,
Ngài chưa thoát khỏi ta.
4) (Thế Tôn)