KINH TƯƠNG ƯNG BỘ - TẬP 2 - Trang 151

154

Chương I: Tương Ưng Nhân Duyên

56) -- Này Susìma, nhưng biết như vậy, thấy như vậy,

có phải sau khi vượt khỏi các sắc pháp, với thân cảm thọ vô
sắc pháp Ông an trú với tịch tịnh giải thoát?

-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
57) -- Nay ở đây, này Susìma, với câu trả lời như vậy,

với những pháp này không chứng được, này Susìma, có phải
Ông không làm được điều này?

VI

58) Rồi Tôn giả Susìma cúi đầu đảnh lễ chân Thế Tôn

và bạch Thế Tôn:

-- Một tội lỗi con đã vi phạm, bạch Thế Tôn, vì ngu

đần, vì si mê, vì bất thiện. Con đã xuất gia như một người ăn
trộm pháp trong Pháp và Luật khéo giảng này. Bạch Thế
Tôn, mong Thế Tôn chấp nhận con tội lỗi này là một tội lỗi
để con ngăn ngừa trong tương lai!

59) -- Này Susìma, thật sự Ông đã phạm tội, vì ngu đần,

vì si mê, vì bất thiện, Ông đã xuất gia như người ăn trộm
pháp trong Pháp và Luật khéo giảng này.

60) Ví như, này Susìma, người ta bắt được một người

ăn trộm, một người phạm tội, dắt đến cho vua và thưa: "Thưa
Ðại vương, đây là người ăn trộm, người phạm tội. Ðại vương
hãy gia phạt người ấy theo hình phạt nào như Ðại vương
muốn". Vua ấy nói như sau: "Các Ông hãy đem người này,
lấy dây thật chắc trói cánh tay người này thật chặt về phía
sau, cạo đầu người ấy đi, dắt người ấy đi xung quanh trên
một xe nhỏ với một cái trống, đi từ đường này tới đường
khác, từ ngã ba này đến ngã ba khác, dắt người ấy ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.