Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 2
199
1) ... Trú ở Sàvatthi.
2) -- Này các Tỷ-kheo, trước khi Ta giác ngộ, chưa
thành Chánh Ðẳng Giác, khi Ta còn là Bồ-tát, Ta suy nghĩ
như sau:
3) "Cái gì là vị ngọt, cái gì là nguy hiểm, cái gì là sự
xuất ly của địa giới? Cái gì là vị ngọt, cái gì là nguy hiểm,
cái gì là sự xuất ly của thủy giới? Cái gì là vị ngọt, cái gì là
nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của hỏa giới? Cái gì là vị
ngọt, cái gì là nguy hiểm, cái gì là sự xuất ly của phong
giới?"
4) Này các Tỷ-kheo, Ta suy nghĩ như sau:
5) "Lạc gì, hỷ gì khởi lên do duyên địa giới, đó là vị ngọt
của địa giới. Cái gì vô thường, khổ, biến hoại của địa giới, đó là
nguy hiểm của địa giới. Sự nhiếp phục dục và tham
(chandaràga), sự đoạn tận dục và tham là sự xuất ly của địa
giới".
6) "Lạc gì, hỷ gì khởi lên do duyên thủy giới...".
7) "Lạc gì, hỷ gì khởi lên do duyên hỏa giới...".
8) "Lạc gì, hỷ gì khởi lên do duyên phong giới, đó là vị
ngọt của phong giới. Cái gì vô thường, khổ, biến hoại của
phong giới, đó là nguy hiểm của phong giới. Sự nhiếp phục
dục và tham, sự đoạn tận dục và tham là sự xuất ly của
phong giới".
9) Này các Tỷ-kheo, cho đến khi nào đối với bốn giới
này Ta chưa như thực thắng tri (abbhannàsim) như vậy vị
ngọt là vị ngọt, như vậy nguy hiểm là nguy hiểm, như vậy
xuất ly là xuất ly; thời cho đến khi ấy, này các Tỷ-kheo, Ta
chưa được chứng ngộ, chưa chứng tri vô thượng Chánh Ðẳng