Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 2
213
chúng con đã uống trong khi chúng con lưu chuyển luân hồi
trong một thời gian dài chớ không phải nước trong bốn biển!
5) -- Lành thay, lành thay, này các Tỷ-kheo! Lành thay,
này các Tỷ-kheo, các Ông đã hiểu như vậy Pháp do Ta dạy!
6) Cái này là nhiều hơn, này các Tỷ-kheo, tức là sữa mẹ
mà các Ông đã uống trong khi các Ông lưu chuyển luân hồi
trong một thời gian dài chớ không phải nước trong bốn biển.
7) Vì sao? Vô thỉ là luân hồi này, này các Tỷ-kheo... là
vừa đủ để các Ông giải thoát đối với tất cả các hành.
V. Núi (Tạp, Ðại 2, 242c) (Biệt Tạp, Ðại 2, 487c) (S.ii,181)
1) ... Trú ở Sàvatthi.
2) Rồi một Tỷ-kheo đi đến Thế Tôn; sau khi đến đảnh
lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên.
3) Ngồi xuống một bên, Tỷ-kheo ấy bạch Thế Tôn:
-- Một kiếp, bạch Thế Tôn, dài như thế nào?
4) -- Thật dài, này Tỷ-kheo, là một kiếp. Thật không dễ
gì có thể đếm là một vài năm, một vài trăm năm, một vài
ngàn năm hay một vài trăm ngàn năm.
5) -- Bạch Thế Tôn, Thế Tôn có thể cho một ví dụ được
không?
6) -- Có thể được, này Tỷ-kheo. Thế Tôn nói như vậy.
Ví như, này Tỷ-kheo, có một hòn núi đá lớn, một do tuần bề
dài, một do tuần bề rộng, một do tuần bề cao, không có khe
hở, không có lỗ hổng, một tảng đá thuần đặc. Rồi một người
đến, cứ sau một trăm năm lại lau hòn đá ấy một lần với tấm
vải kàsi. Này Tỷ-kheo, hòn núi đá lớn ấy được làm như vậy
có thể đi đến đoạn tận, đoạn diệt mau hơn là một kiếp.