Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 2
217
vừa đủ để nhàm chán, là vừa đủ để từ bỏ, là vừa đủ để giải
thoát đối với tất cả các hành.
10) Ðược nghe nói vậy, Bà-la-môn ấy bạch Thế Tôn:
-- Thật vi diệu thay, Tôn giả Gotama! Thật vi diệu thay,
Tôn giả Gotama!... Mong Tôn giả Gotama nhận con làm đệ
tử, từ nay cho đến mạng chung, con trọn đời quy ngưỡng!
IX. Cây Gậy (Tạp, Ðại 2,242a. Tạp, Ðại 2,112b, Biệt Tạp,
Ðại 2,488b) (S.ii,184)
1) ... Trú ở Sàvatthi.
2) -- Vô thỉ là luân hồi này, này các Tỷ-kheo. Khởi
điểm không thể nêu rõ đối với sự lưu chuyển luân hồi của
các chúng sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc.
3) Ví như, này các Tỷ-kheo, một cây gậy được ném lên
trên hư không, khi thì rơi trên đầu gốc, khi thì rơi chặng giữa,
khi thì rơi đầu ngọn. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, các chúng
sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc, lưu chuyển
luân hồi, khi thì từ thế giới này đi thế giới khác, khi thì từ thế
giới khác đến thế giới này.
4) Vì sao? Vô thỉ là luân hồi, này các Tỷ-kheo... là vừa
đủ để được giải thoát.
X. Người (Tạp, Ðại 2,242a. Biệt Tạp. Ðại 2,487b. Ðơn tạp
11, Ðại 2,496b) (S.ii,185)
1) ... Thế Tôn trú ở Ràjagaha (Vương Xá), tại núi
Gijjhakùta (Linh Thứu).
2) Tại đấy Thế Tôn...
3) -- Vô thỉ là luân hồi này, này các Tỷ-kheo...