Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 3
105
4-6) ... thọ... tưởng... các hành là vô thường...
7) Này các Tỷ-kheo, thức là vô thường. Cái gì vô
thường là khổ. Cái gì khổ là vô ngã. Cái gì vô ngã cần phải
như thật thấy với chánh trí tuệ là: "Cái này không phải của
tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của
tôi".
8) Này các Tỷ-kheo, do thấy vậy, bậc Ða văn Thánh đệ
tử nhàm chán đối với sắc... đối với thọ... đối với tưởng... đối
với các hành. .. đối với thức.
9) Do nhàm chán nên ly tham. Do ly tham, nên được
giải thoát. Trong sự giải thoát, trí khởi lên: "Ta đã được giải
thoát". Vị ấy biết rõ: "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành,
những việc gì nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái
này nữa".
10) Này các Tỷ-kheo, cho đến hữu tình cư (Sattavasa),
cho đến tột đảnh của hữu (Bhavaggam), những bậc ấy là tối
thượng, những bậc ấy là tối thắng ở trong đời, tức là các bậc
A-la-hán.
11) Thế Tôn thuyết như vậy. Bậc Thiện Thệ nói như
vậy xong, bậc Ðạo Sư lại nói thêm:
1) An lạc, bậc La-hán,
Họ không có khát ái,
Ngã mạn khéo chặt đứt;
Lưới si bị phá rách.
2) Họ đạt được bất động,
Tâm viễn ly ô trược,
Không nhiễm trước thế gian,
Bậc Phạm thiên vô lậu.