220
Chương I: Tương Ưng Uẩn
14) -- Thức là thường hay vô thường?
-- Vô thường, bạch Thế Tôn.
-- Cái gì vô thường, khổ, chịu sự biến hoại, có nên chấp
thủ cái ấy và quán cái ấy là: "Cái này là của tôi, cái này là
tôi, cái này là tự ngã của tôi"?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
15) Do thấy vậy... vị ấy biết rõ... "... không còn trở lui
trạng thái này nữa".
III. Ngã (Tạp 7, Ðại 2,43c) (S.iii,182)
1-3) Nhân duyên ở Sàvatthi...
-- Này các Tỷ-kheo, do có cái gì, do chấp thủ cái gì, do
thiên chấp cái gì, tà kiến này khởi lên: "Cái này là ngã, cái
này là thế giới, cái này sau khi chết sẽ thường còn, thường
hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại"?
4) -- Ðối với chúng con, các pháp lấy Thế Tôn làm căn
bản...
5) -- Này các Tỷ-kheo, do có sắc, chấp thủ sắc, thiên
chấp sắc nên khởi lên tà kiến như sau: "Cái này là ngã, cái
này là thế giới, cái này sau khi chết sẽ thường còn, thường
hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại".
6-9) ... thọ... tưởng... các hành...
10) Do có thức, chấp thủ thức, thiên chấp thức nên khởi
lên tà kiến như sau: "Cái này là ngã, cái này là thế giới, cái
này sau khi chết sẽ thường còn, thường hằng, thường trú,
không chịu sự biến hoại".
-- Các Ông nghĩ thế nào, này các Tỷ-kheo, sắc là
thường hay vô thường?