Chương VII: Tương Ưng Sàriputta
8) -- Như vậy chắc chắn Hiền giả trong một thời gian
dài, đã khéo nhổ tận gốc các tùy miên ngã kiến, ngã sở kiến,
ngã mạn. Do vậy, Tôn giả Sàriputta không khởi lên ý nghĩ:
"Tôi đang chứng nhập Thiền thứ nhất", hay "Tôi đã chứng
nhập Thiền thứ nhất", hay "Tôi đã ra khỏi Thiền thứ nhất".
II. Không Tầm
1-5) Một thời Tôn giả Sàriputta trú ở Sàvatthi...
6) Tôn giả Ananda thấy Tôn giả Sàriputta từ xa đi đến;
sau khi thấy, liền nói với Tôn giả Sàriputta:
-- Hiền giả Sàriputta, các căn của Hiền giả lắng dịu, sắc
mặt được thanh tịnh, trong sáng. Hôm nay Hiền giả an trú
với sự an trú nào?
7) -- Ở đây, này Hiền giả, làm cho lắng dịu tầm và tứ,
tôi chứng đạt và an trú Thiền thứ hai, một trạng thái hỷ lạc
do định sanh, không tầm, không tứ, nội tĩnh nhứt tâm. Tôi
không có khởi lên ý nghĩ: "Tôi đang chứng nhập Thiền thứ
hai", hay "Tôi đã chứng nhập Thiền thứ hai", hay "Tôi đã ra
khỏi Thiền thứ hai".
8) -- Như vậy, chắc chắn Hiền giả trong một thời gian
dài, đã khéo nhổ tận gốc các tùy miên ngã kiến, ngã sở kiến,
ngã mạn. Do vậy, Tôn giả Sàriputta không khởi lên ý nghĩ:
"Tôi đang chứng nhập Thiền thứ hai", hay "Tôi đã chứng nhập
Thiền thứ hai", hay "Tôi đã ra khỏi Thiền thứ hai".
III. Hỷ
1-5) Một thời Tôn giả Sàriputta trú ở Savatthi...
6) Tôn giả Ananda thấy Tôn giả Sàriputta từ xa đi đến;
sau khi thấy, liền nói với Tôn giả Sàriputta: