Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 5
237
-- Này Bà-la-môn, câu hỏi đi quá xa (ajjhaparam)
không thể nắm được chỗ tận cùng của câu hỏi. Này Bà-la-
môn, Phạm hạnh được sống để thể nhập Niết-bàn, Phạm
hạnh lấy Niết-bàn làm mục đích, lấy Niết-bàn làm cứu cánh.
9) Rồi Bà-la-môn Unnàbha hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn
thuyết, từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ Thế Tôn, thân bên hữu
hướng về Ngài rồi ra đi.
10) Sau khi Bà-la-môn ra đi không bao lâu, Thế Tôn
bảo các Tỷ-kheo:
11) -- Ví như, này các Tỷ-kheo, một cái nhà có nóc
nhọn, hay một giảng đường có nóc nhọn, với cửa sổ hướng
về phía Ðông, khi mặt trời mọc và các tia nắng chiếu vào
ngang qua cửa sổ, chúng dựa vào chỗ nào?
-- Chúng dựa trên bức tường phía Tây, bạch Thế Tôn.
12) -- Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, lòng tin của Bà-la-
môn Unnàbha hướng về, căn cứ, được an trú trên Như Lai.
Lòng tin ấy kiên cố, không bị Sa-môn, Bà-la-môn, Thiên,
Ma, Phạm thiên hay một ai ở đời có thể chiếm đoạt. Nếu
trong lúc này, này các Tỷ-kheo, Bà-la-môn Unnàbha bị mệnh
chung, không có một kiết sử nào có thể cột để kéo Bà-la-môn
Unnàbha trở lui về đời này.
43. III. Sàketa (S.v,219)
1) Như vầy tôi nghe.
Một thời Thế Tôn trú ở Sàketa, tại rừng Anjana, vườn
Lộc Uyển.
2) Lúc bấy giờ, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo:
-- Này các Tỷ-kheo, có pháp môn nào, y theo pháp môn
ấy, năm căn tức là năm lực, và năm lực trở thành năm căn?