Tương Ưng Bộ Kinh - Tập 5
329
3) -- Ðịnh niệm hơi thở vô, hơi thở ra, này các Tỷ-kheo,
được tu tập, được làm cho sung mãn thời có quả lớn, có lợi
ích lớn. Và này các Tỷ-kheo, tu tập định niệm hơi thở vô, hơi
thở ra như thế nào, làm cho sung mãn như thế nào thời có
quả lớn, có lợi ích lớn?
4-10) Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đi đến khu
rừng, hay đi đến gốc cây, hay đi đến căn nhà trống... "Quán
từ bỏ, tôi sẽ thở vô", vị ấy tập. "Quán từ bỏ, tôi sẽ thở ra", vị
ấy tập.
11) Ðịnh niệm hơi thở vô, hơi thở ra, này các Tỷ-kheo,
tu tập như vậy, làm cho sung mãn như vậy thời có quả lớn,
có lợi ích lớn.
12) Này các Tỷ-kheo, Ta trước khi giác ngộ, chưa
chứng Chánh Ðẳng Giác, khi còn là Bồ-tát, Ta trú nhiều với
trú này. Này các Tỷ-kheo, do Ta trú nhiều với trú này, thân
Ta và con mắt không có mệt nhọc; và tâm Ta được giải thoát
khỏi các lậu hoặc, không có chấp thủ.
13) Do vậy, này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ước muốn
rằng: "Mong rằng thân và mắt khỏi bị mệt mỏi, và mong
rằng tâm tôi được giải thoát khỏi các lậu hoặc, không có chấp
thủ", thời định niệm hơi thở vô và hơi thở ra này cần phải
khéo tác ý.
14) Do vậy, này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ước muốn
rằng: "Mong rằng các niệm, các tư duy của ta được đoạn
tận", thời định niệm hơi thở vô, hơi thở ra này phải được
khéo tác ý.
15) Do vậy, này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ước muốn
rằng: "Mong rằng ta sẽ trú với tưởng nhàm chán đối với các
pháp không nhàm chán", thời định niệm hơi thở vô, hơi thở
ra này cần phải được khéo tác ý.