KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 320

- Suy đi tính lại, tin thì có tin, nhưng xú cô nương vẫn có tâm cơ thủ

đoạn cao minh hơn tại hạ nghĩ. A... Thế mới biết quả thật thiên ngoại hữu
thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Lão bà xấu xí càng cười vui hơn và một lần nữa lập lại điều vừa nói là

ngay khi màn đêm buông xuống sẽ lập tức đăng trình.

Và đúng như thế, lão bà xấu xí cứ như cánh chim ăn đêm, hoàng hôn vừa

tắt là lập tức lao đi biệt dạng.

* * * * *
Sau một lúc nấp đủ lâu, khi mặt trời vừa đúng Ngọ, lập tức từ giữa chốn

hoang sơ bỗng xuất hiện một nữ lang mặt hoa da phấn, cứ bất thần lao vào
một sơn động không chỉ sâu thật sâu mà còn tối âm u.

Dù vậy, như đã quá quen thuộc địa hình, nữ lang cứ thẳng một mạch lao

đi, chỉ bất ngờ ngoặt tả ngoặt hữu vài lượt là đến được nơi cần đến. và đây
cũng lá lúc nữ lang lên tiếng gọi khá to:

- Ngoại tổ lão nhân gia. Bích nhi quay về đây.
Đáp lại là một chuỗi thanh âm khàn khàn chỉ có ở nhân vật đã cao niên:
- Quay về cũng thật đúng lúc. Mau vào đây. Lão thân muốn hài tử gặp

một lão bằng hữu.

Nữ lang thoáng khựng lại:
- Sao bảo cứ mãi mãi tiềm tu ẩn tích, bây giờ ngoại tổ lại khai môn, là

gặp một lão bằng hữu nào vậy?

- Cứ vào đây đã. Vì vị tất Bích nhi đã biết hoặc có cơ hội gặp nhân vật

này. Một lão bằng hữu đồng bối phận với ngoại tổ của Bích nhi, chẳng xa lạ
đâu.

Nữ lang dừng phắt lại:
- Nhưng đó là nhân vật nào? Vì đồng bối phận với ngoại tổ dĩ nhiên chỉ

có Tam tiên, Nhất quỷ, Đại Trạng Nguyên. Và nếu là Nhất quỷ thì Bích nhi
đã gặp, vậy chỉ còn Đại Trạng Nguyên và Nhất Tiên nữa thôi. Ai vậy, ngoại
tổ?

Bỗng có tiếng cười âm trầm cũng vang từ trong ra:
- Lão phu tử đây chính là Đại Trạng Nguyên. Thật hy vọng giữa hai

chúng ta thà chưa đừng hội diện thì hơn. Phải như thế chăng? Ha ha...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.