KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 324

do kẻ khác mạo nhận, khiến lão phu tử ta chỉ mới bán tín bán nghi vẫn
phải...

Chợt giọng nói trầm trầm ngừng ngay lời đang nói, chuyển thành tiếng

quát hỏi thật to:

- Hà Khưu Bích ngươi vừa có hành động gì? Há lẽ vội quên sinh mạng

ngoại tổ mẫu ngươi hiện như thế nào ư?

Đứng ở ngoài, Hà Khưu Bích kêu:
- Ta vẫn ở đây. Lão hồ đồ hô hoán gì vậy?
Giọng trầm trầm kinh ngạc:
- Ngươi chớ xuẩn động, toan qua mắt lão phu tử. Không do ngươi thì vừa

rồi xuất phát vài tiếng động khả nghi là do ai?

Hà Khưu Bích giật mình, vội xoay mặt nhìn lại phía sau, đoạn quay về

nguyên vị và cười:

- Nếu muốn dùng thủ đoạn buộc ta cùng vào trong đó thì lão chớ mong

sớm toại nguyện. Vì ta quá hiểu lão, thật khó tin lão đại lượng giữ đúng lời
vừa hứa. Còn về những tiếng động ư? Bản lãnh lão thật quá cao minh, có
thể phát giác những điều ắt chỉ xảy ra đâu đó tận mãi bên ngoài. Nhưng giả
như những tiếng động ấy chứng tỏ có người cũng tình cờ tìm đến đây như
lão thì chớ quên, một khi đã quá Ngọ, bất luận ai cũng đừng mong đặt được
chân vào đây. Hoặc giả lão không biết điều này?

- Ngươi bảo sao? Không thể xuất nhập chốn này một khi đã quá Ngọ thật

ư?

Hà Khưu Bích bật cười:
- Không chỉ quá Ngọ hoặc trước giờ Ngọ cũng vậy. Và đó là nguyên do

ta vẫn mãi tạm dừng ngoài này. Có biết để làm gì chăng? Là chờ lão có đủ
thời gian ngấm dần chất độc. Một loại độc vô phương cứu giải sau khi lão
dám liều lĩnh tiến nhập vào tận trong này. Ha ha...

Chợt có tiếng kêu thét từ giọng khàn khàn:
- A...
Hà Khưu Bích thất kinh:
- Ngoại tổ...
Giọng trầm trầm khẩn trương vang cất lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.