KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 444

- Tại hạ lúc nãy khi tọa công có nghĩ ra một việc. Tiểu thư sao không thử

xem, hãy thử luyện Kỳ Lân sở học với Lân Y Giáp vừa đã thấm đẫm khắp
thân đúng như câu tiên nhuộm huyết giáp y?

Nàng vẫn bỏ đi, không biết có nghe hoặc nếu nghe thì có hành động theo

hay không.

Tuy nhiên, mãi lúc trời tồi muộn, vì cần phải quay lại nên nàng kêu:
- Sao? Ngươi vẫn chưa đi? Hay lại có ý gì đây?
Châu Sách vẫn đang tọa công cho dù xung quanh bóng tối đã phủ dầy:
- Tại hạ chưa thể đi, vì hai nguyên nhân. Thứ nhất là chưa hành công

viên mãn, ắt phải muối mặt xin thêm bữa ăn nữa mới mong đủ sức tiếp tục
tọa công suốt đêm. Thứ hai...

- Ngươi chớ được đằng chân lân đằng đầu, vì...
- Vì điều thứ hai tại hạ sắp nói ắt tiểu thư thế nào cũng quan tâm. Là nếu

tại hạ nhớ không lầm thì trước lúc chết, như lão Trịnh có lẩm nhẩm đọc gì
đó, như là khẩu quyết võ học thì phải.

- Ngươi nói thật?
- Tiểu thư quan tâm rồi? Vậy nghe đây, hy vọng tại hạ vẫn nhớ đúng và

đầy đủ.

Và Châu Sách tự đọc cho Đường Kim Phụng nghe phần khẩu quyết có

thể giúp nàng luyện một chiêu trong pho Thập Tam Chiêu Thất Tình Lục
Dục và cũng là chiêu từng chỉ có một mình lão họ Trịnh sở hữu.

Đọc xong, Châu Sách kêu:
- Ôi, lại đói nữa rồi.
Đường Kim Phụng lại bỏ đi với một thoáng sau quay lại thì đã có tất cả,

vừa là nhiều thức ăn vừa thêm những ngọn bạch lạp được thắp sáng xua tan
mọi bóng đêm:

- Nào, ăn đi. Nhưng chỉ lần này nữa thôi.
Lần này Châu Sách ăn rất nhanh, sau đó chợt hỏi Đường Kim Phụng:
- Tiểu thư còn nhớ lần tại hạ từng tỏ bày đã một lần bị quên toàn bộ quá

khứ?

Nàng nghi ngại:
- Lão Trịnh từng quả quyết điều này. Sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.