KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1017

có tiền đồ, làm như vậy, vừa có thể là sơ xuất cũng có thể vừa khéo cứu
được bổn cung."

"Lần này, nàng ta đúng ta bỏ ra cả vốn lẫn lãi." Khóe môi gợi lên nụ

cười trào phúng.

Kỳ thật, Bích Đào không biết, Trinh Bảo lâm cũng là bị mê muội đầu

óc. Ban đầu, nàng ta muốn sắp xếp một kẻ vô danh tiểu tốt bên ngoài,
không có quan hệ gì với gia tộc nhà mình, chẳng qua thân ca ca của nàng ta
bác bỏ kế hoạch của nàng ta, không cho nàng ta tìm người, mà 'hỏa hình bộ
bộ kiều' (hình phạt đi chân trần trên than hồng) lại luôn ở trong mộng giày
vò nàng ta từng chút từng chút một. Nàng ta cắn răng, liên hệ với người đã
quen biết từ lâu, còn vẫn luôn thầm mến nàng ta - Tông Lâm.

Hơn nữa, nàng ta biết, Tống Lâm là người được Hoàng thượng xem

trọng, được gia tộc đặc biệt bồi dưỡng. Nếu dùng người như vậy, kế hoạch
của nàng ta càng thêm chu đáo, chặt chẽ. Không ai có thể nghĩ rằng, một
người có tiền đồ rộng mở sẽ bị đưa ra làm một quân cờ bỏ đi. Có thể, người
trong tộc sẽ vì vậy mà bất mãn với nàng ta, nhưng nếu nàng ta leo lên thuận
lợi, đứng ở vị trí cao, còn có ai sẽ có ý kiến với nàng ta vì một quân cờ đã
bỏ đi?

"Nương nương quyết định làm thế nào?" Vân Lũ cảm thấy, giống như,

trong lòng chủ tử nhà mình đã có tính toán.

Không đợi Bích Đào trả lời nàng ấy, Tiểu Lâm tử vào điện, ở bên

ngoài trướng, quỳ, dập đầu, nói: "Nô tài có việc xin được bẩm báo." Bình
thường, trong cung có động tĩnh gì đều là Tiểu Lâm tử nghe ngóng được,
sau đó để Sơ Hiểu vào điện, bẩm báo. Nhưng hiện tại, Sơ Hiểu đang ở
trong điện, Tiểu Lâm tử đành phải tự mình tiến vào, bẩm báo.

"Nói đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.